[ All Trừng] Giang vãn ngâm không như trước

Chương 4 Cút đi


7 tháng


Nói xong câu đó lập tức cầm cái giỏ của mình lên và xoay người rời đi không quay đầu trở lại mà bước đi vội vã như rời xa thứ gì đó.

Cô nương đó tên là Âu Huyết Ngọc là đệ tử nữ duy nhất cũng là đệ từ nhỏ tuổi nhất từ chất bình thường nhưng lại được các sư huynh đệ yêu quý và thường hay đi theo ngụy vô tiện bắt gà ,.. làm những điều thú vị.


Ngày xưa vô cùng thân thiết nhưng bây giờ trở thành một người xa lạ, trở thành kẻ thù không đội trời chung với nhau.


Bây giờ cảnh còn người mất, chẳng có thể quay lại được ngày trước vô lo ngây thơ là những điều mà mình thích ai ai cũng sẽ phải trưởng thành theo năm tháng mà thôi, không thể nào như trước được nữa và cũng không thể nào được như trước một thời trẻ thơ vô lo ,vô nghĩ không có nhiều cảm xúc tiêu cực ,cũng không xảy ra nhiều tình huống mất mát để biết quý trọng nhiều thứ hơn.


Bây giờ nhớ cả ngày xưa thì cũng vô nghĩa mà thôi vì chẳng thể nào như xưa được nữa ,thì đã có nhiều thứ không thể lôi kéo mà chỉ có thể tưởng tượng ra và Hồi Ức Trong Ký Ức của mình mà thôi không thể nào được như trước nữa, cũng không thể nào quay lại được thời gian thời trẻ thơ của mình.


Đã từng có một bài thơ rất hay nói về những kỉ niệm đã mất không thể nào quay ngược trời gian được nữa mà khiến người khác tưởng nhớ đến bài thơ này lại đi đúng ký ức của chính mình :


Thời gian trôi qua như một cái  chớp mắt

Đôi khi thời gian chẳng Đợi Chờ Ai ?

Thời gian trôi đi khiến cho con người chúng ta càng trưởng thành.

Những kỷ niệm tốt đẹp đó chỉ còn là những ký ức

Nhớ lại những khoảnh khắc ấy khiến ta càng muốn quay lại mà thôi

Một thời đầy tiếng cười vui vẻ ấy cũng đã biến mất


Chỉ còn lại đau thương, mất mát cùng Nước Mắt


Ai cũng phải thay đổi theo năm tháng chẳng ai còn như xưa.


Ký ức đó chỉ còn là gió bay ?

Bay đi không còn hồi ức ,bay đi theo những giấc mơ chỉ còn là  hiện thực.


Ôi tôi muốn quay lại thời gian của mình thời gian vô lo ,vô nghĩ


Những lời hứa hẹn bây giờ chỉ còn là những lời xin lỗi vô nghĩa.

Tuổi thơ cùng nhau vui đùa cùng nhau bắt gà


 Cùng nhau trèo cây cùng nhau đuổi chó


Tuổi Thơ làm những điều điên cuồng và điên rồ

Làm những điều vô chi, vô giác


Tuổi Thơ chúng ta cũng nhau trải qua nhiều buồn vui âm trầm, hạnh phúc

 Nhớ lại chỉ là những sự tổn thương ?

Tôi đã khóc khi nhớ lại

Đó là những giọt nước mắt sao?

Tôi không biết mình đã  khóc bao nhiêu khi nhớ lại

Bây giờ mỗi người đi một nơi




                                     ....


      [ Nguyễn Nguyệt Dương]

Đây là bài thơ nổi tiếng về những quá khứ và những ký ức.


Ngụy vô tiện không chịu được nữa ngã xuống đất bàn tay của mình ôm mặt khóc nức nở và lam vong cơ thì ngồi xuống ôm ngụy vô tiện vào ngực dỗ dành giọng nói tuy lạnh lùng nhưng đầy ôn nhu ,quan tâm ái nhân trong lòng ngực mình.


" Xin lỗi ta không có cố ý mà hức hức "

" Thật ra ta rất muốn quay về nhưng ta sợ ngươi đuổi ta đi hức hức không muốn quay về ta không muốn như vậy "


" Cho nên ta mới không dám quay về hức hức đến nằm mơ ta cũng quay trở lại liên hoa ổ ta hức hức ta thất hứa với ngươi rồi"

" Ngươi có trách ta không hức hức trước khi chết giang phu nhân nói ta phải bảo vệ ngươi và chăm sóc ngươi như ta lại thất hứa rồi hức  xin lỗi"


"A trừng ta biết mình sai rồi,  ta không nói những câu tuyệt tình đó "

" Thật ra ta không có mặt mũi gặp lại ngươi đó nhưng ta vẫn muốn trở lại nhưng lại không thể hức hức "


Ngụy vô tiện vừa khóc vừa thì thầm như đang an ủi chính mình nhưng đang tự bao biện chính mình tinh thần của y không tốt,môi cắn chặt nhau đến cả chảy máu,đôi mắt thì đã sưng lên và đỏ ngầu lên vì khóc quá nhiều.

Bờ vai run lên không thôi giọng nói trở nên điên dại không thôi,  bộ dáng nhìn vô vùng chật vật đáng thương.

Còn những người dân nhìn thấy vậy thì không khỏi mà cảm thấy bừng cười mà cười không chút nể nang nào nhưng sắc mặt thì không chút vui vẻ mà chỉ cười lên nỗi đau của người khác.


Tất cả những người dân nhìn thấy bộ dáng đấy của ngụy vô tiện không khỏi cảm thấy chê cười và lời nói không ngừng tuôn ra khiến những người đi theo kia sắc mặt chỉ càng lạnh xuống.


" Bây giờ ngụy vô tiện ngươi mới hối hận sao nực cười,trước kia sao ta không thấy ngươi hối hận vì làm những điều như vậy với ngài ấy"


" Bây giờ ngài ấy chết bây giờ ngươi mới khóc thay cho ngài ấy sao .Ngươi đang làm trò hề cho chúng ta cười sao"


" Chúng ta không biết người lấy đâu ra sự tự tin ấy mà xin lỗi một người đã chết có còn hiệu lực có đáng không, khi người đó không còn trên đời nữa chẳng có thứ gì để ngươi xin lỗi cả"


" Khi người đó đã chết thì ngươi xin lỗi còn có tác dụng gì ,ngài ấy đang không còn trên đời ngươi không biết quý trọng bây giờ hối hận rồi thì ngươi làm được gì nữa"

" Bây giờ ngươi khóc tê tâm đoạt phế thì ngài ấy cũng không sống lại được nữa vì ngài ấy đã được giải thoát khỏi ngươi rồi đó và cũng không gây phiền phức cho ngươi, bây giờ ngươi phải sống hạnh phúc với đạo lữ của ngươi đi"


" Cô nương kia nói không sai người đã gây ra nhiều phiền phức và nhiều đau khổ cho ngài ấy mà người vẫn có mặt ở đây sao ,ngươi thật không biết hổ thẹn lương tâm của mình mà"


" Ta nói cho các người biết nhất là ngươi ngài ấy không nợ ngươi bất cứ thứ gì ,ngươi chính tự hỏi chính lương tâm của mình rốt cuộc ngươi đã làm gì cho dân chúng ta ,thử hỏi ngươi có làm trái với lương tâm của chính mình thử hỏi xem có gặp ác mộng hàng đêm không"


" Ngài ấy quá lương thiện vẫn có thể tha thứ cho ngươi sau tất cả những gì ngươi đã làm với ngài ấy,  đâm sau lưng mà ngài ấy vẫn không hại ngươi dù chỉ một chút cũng không đuổi giết ngươi"


" Ngươi lúc nào cũng đi đầu về trước là ánh sáng mặt trời là chính nghĩa là quân tử,  còn ngài ấy phải ở phía sau là bóng tối hay sao"


" Ngươi giúp gì cho bọn ta mà ngươi có mặt ở nơi này tự cho mình là đúng hay sao ,qdù không có kim đan của ngươi thì đã sao, còn hơn là Kim đan của một kẻ ngụy quân tử như ngươi. Bọn ta không cần"


" Đối với những người trên thiên hạ ngươi được mọi người thiên hạ ca tụng coi trọng và tôn kính hâm mộ còn bọn ta thì cảm thấy người chẳng khác gì là một tên diễn hề"


" Bây giờ ngươi khóc để khiến người khác thương tiếc cho bộ dáng của ngươi sao. Hay là nói bọn ta ức hiếp ngươi bọn ta không phải nói rất đúng không hả,  bọn ta chưa hề động gì vào ngươi bọn ta cũng chẳng dám động vào đại nhân vật như ngươi"


" Người đời điều biết hàm quan quân đợi chờ ngươi suốt 13 năm,  nhưng không ai biết ở liên hoa ổ vẫn có người đợi chờ ngươi trong âm thầm ngài ấy lúc nào cũng nói muốn đuổi giết ngươi nhưng thật chất chưa bao giờ giết chết ngươi chưa hả"


" Người thừa biết tính cách của ngài ấy là người lòng dạ rất tốt mà, tuy miệng nói những lời cay độc và độc ác nhưng chưa từng hại những người vô tội"


" Ngươi biết những năm ngươi rời đi những năm tháng ấy đã xảy ra những chuyện không và ngài ấy phải gánh vác những chuyện gì hay không ,mà ngươi không thể tưởng tượng cũng không thể nào biết được"


" Ngươi cho rằng Kim Đan nhỏ bé của người có thể giúp ích được gì cũng chỉ duy trì được mạng sống chưa đến nhiều năm"


" Ngươi có biết những đêm ngài ấy đã khóc trước linh cữu của cha mẹ của ngài ấy không và uống rượu ngày đêm sức khỏe của ngài đã yếu rồi nhưng giờ càng yếu hơn"


" Chúng ta cũng không hiểu tại sao ngài ấy lại phải chờ đợi một kẻ phản bội ngài ấy như thế mà ngài ấy vẫn có thể tha thứ được, sau những gì ngươi đã gây ra sao"

" Lam nguyện kia chính là hậu duệ của bọn ôn cẩu kia.Chẳng lẽ giang tôn chủ của ta không biết sao ngươi nghĩ  ngài ấy là ai"


" Ngài ấy biết rõ nhưng ngài ấy cũng đâu có giết "


" Trong các ngươi ai mà chẳng từng tổn thương đến ngài ấy dù chỉ một chút cơ chứ, còn ngươi là từng là sư huynh ngài ấy và còn cưu mang kẻ thù của ngài ấy ha nực cười thật đấy"

" Nói đúng hơn tên đó là ôn tư duy"


" Ngươi  mang kẻ thù hãy giết chết gia đình của ngài ấy và giang gia, liên hoa ổ này ở trước mặt ngài ấy sao là đang muốn chọc tức ngài ấy ngươi không muốn cho ngài ấy yên nghỉ hả, ngươi lại hành động như thế ngươi cho rằng ngươi muốn sỉ nhục ngài ấy sao"


" Ngươi luôn nói những câu như vậy ngươi cảm thấy nghe được hay sao ,ngươi không cảm thấy nực cười, khi ngươi nói như vậy trong thiên hạ ngươi không phụ. Vậy còn giang gia ngươi nói không phụ sao"


" Ngụy vô tiện người mau cút đi đồ súc sinh còn không bằng ngươi đã cướp đoạt đi sự hạnh phúc của ngài ấy ,cũng chính ngươi phá hủy niềm tin của ngài ấy"


" Ngươi  luôn muốn làm anh hùng chính nghĩa mà ngươi chẳng bao giờ hiểu đến sự bất lực và sự khó xử của nhiều người ,ngươi thì làm như vậy có nhiều lúc ngươi làm sai nhưng mà ngươi không nhận mà ngươi cố cãi lý"


" Cô nương  kia nói đúng ngươi bây giờ khóc ở đây thảm thiết như vậy cũng có thể làm cho ngài ấy sống lại hay không,  ngài ấy đã chết thật sự rồi ngươi lên mở to ra mắt lên đừng nói những lời vô nghĩa như thế"


" Ngươi được cha của ngày ấy sủng ái mà được kêu không coi ngài ấy ra gì .Ngươi cho rằng ngài ấy không biết đố kỵ với ngươi sao, ngươi có tất cả ngươi còn có cái gì không hài lòng chẳng lẽ muốn mạng của ngài ấy ngươi mới hả dạ"


" Ta nghĩ cái chết của ngài ấy không hề đơn giản có lẽ cái chết của ngài ấy liên quan với ngươi đến bây giờ ngươi cho rằng ngài ấy nợ người sao nực cười"
 

" Có nhiều chuyện ngươi không hề biết và ngươi cũng chẳng hiểu gì ngài ấy cả dù chỉ một chút, ngươi cho rằng ngươi hiểu ngài ấy sao ngươi quá tự tin rồi"


" Tất cả các ngươi đều cút ra khỏi nơi này cho bọn ta chúng ta không chào đón những người như các ngươi nơi này cũng không phải là nơi của các ngươi nên đến"


" Hàm quan quân mời các vị hãy rời nơi này nơi này không thể nào đón tiếp các người được ,các vị đại nhân đại lượng nơi nhỏ bé này làm gì có thể chào đón mấy người tài giỏi như các vị chứ"


" Chúng ta nơi này không có bất cứ quan hệ gì với ngụy vô tiện kia và tên Ngụy vô Tiện đó đã cắt đứt quan hệ rồi thì còn vác mặt đến nơi này làm cái gì"


" Khiến cho các vị ở đây chê cười rồi"


Một trong những người dân đó lớn mật chỉ về phía người mặc áo trắng đang cầm kiếm sắc mặt không mấy tốt đẹp đen lại đeo gạch ,mặc bộ áo trắng tinh. Đó là một người phụ nữ dung mạo bình thường khuôn mặt hiện lên vẻ đầy khinh bỉ giọng nói không mấy vui vẻ chỉ về phía tên Ngụy vô Tiện Đang ngồi xuống ôm mặt khóc

" Hàm quan quân tốt nhất nên quản đạo lữ của ngươi cho thật tốt đừng có đến đây phá rối nơi này"

" Bây giờ các vị có thể về rồi nơi này không có gì để các vị ở lại nữa, cho nên xin mời các vị chúng tôi không tiếp"


" Có một số chuyện trong lòng các vị hiểu rõ. Cho nên không cần hỏi chính các vị có đáp án rồi nên không cần phải mất thời gian nơi này làm gì ,khi các vị chẳng muốn ở nơi này một chút nào thì đừng có lại xuất hiện trước mặt chúng tôi"


" Chúng tôi nói lại một lần nữa ngài ấy không nợ bất cứ thứ gì của các người cho nên không cần phải đến đây một lần nữa diễn trò tình nghĩa "

Một giọng nói trầm bỏng bỗng vang lên trong bầu không khí căng thẳng đầy khói lửa ấy đó là một người đàn ông với mái tóc đen cùng cặp mắt hồ ly của mình đôi môi bạc tình, mái tóc màu đen óng mượt như tháp đổ xuống dài đến vai ,đôi đồng tử màu đỏ như màu máu đôi mắt hẹp dài đầy sát Ý cùng lạnh lùng không chút tình cảm nào như một thần tiên thoát tục ,thanh cao.


Trang phục với nhiều họa tiết của hoa mẫu đơn nhiều màu sắc càng thêm động lòng người trên eo là một cây kiếm khắc hình con rồng và có mạ vàng vỏ kiếm với chất liệu gỗ quý chỉ cần nhìn lướt qua cũng biết cây kiếm này là một cây kiếm tốt nghìn vàng khó mua được.


Nếu những người yêu kiếm ,mê kiếm nhìn cây kiếm này sẽ thốt lên không thành lời gì đây là một cây kiếm chưa từng xuất hiện trong giang hồ. Nếu có cây kiếm này thiên hạ sẽ đại loạn chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người thiên hạ võ lâm thèm muốn mà tranh đoạt đến đổ máu.


Đối với những người không hiểu về kiếm chỉ cho rằng đó là một cây kiếm bình thường không có gì đặc biệt cả nhưng với những người trong võ lâm chỉ cần liếc  qua một cái là biết cây kiếm này bao nhiêu tiền cũng không mua nổi .


Đối với người yêu kiếm thì đó là cây kiếm tuyệt vời . Kiếm cũng giống như người yêu của mình vậy, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất đối với những kẻ không biết giá trị của cây kiếm thì sẽ bị những người yêu kiếm giết chết chỉ vì coi thường  thanh kiếm của họ, họ coi cây kiếm đó chính là vợ của mình vậy.


Đối với người tu tiên thì kiếm Không thể nào thiếu được dù có phải nhịn đói ,đổ máu thì nhất thiết phải có kiếm. Nếu không có kiếm thì người đó không gọi là người nữa. 


Cây kiếm này tỏa ra không khí lạnh và cùng với áp suất không khí thì vô cùng lạnh băng dính những người khác không hỏi mà rét lại khi đứng gần người chàng trai đó cùng cây kiếm.


Dù chàng trai đó không có động vào kiếm nhưng cũng khiến người khác không thể nào trêu vào được.


Chàng trai đó bước ra từ trong đám người đó nhìn phía đám người của ngụy vô tiện ánh mắt lạnh băng như có thể nhìn thấu hết mọi thứ.


Nếu nói Lam vong cơ lạnh băng như tuyết không nhiễm bụi trần, không biểu cảm nào thì còn chàng trai này thì khác đó là lại băng lẽo khác hẳn với lam vong cơ rất nhiều vì trong đôi mắt ấy chẳng chứa một thứ gì cả ngoài sự lạnh lẽo cùng thờ ơ, hờ hững. Coi những người này không khác gì là vật chết cả.


Chàng trai này mang cho người khác cảm giác xa cách  không dám đến gần mà chỉ có thể cúi xuống không dám ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm chằm chàng trai ấy cũng khiến người khác sợ hãi không dám nhìn mà tránh xa cúi đầu để cho chàng trai đó bước qua.


Tuy chàng trai đó chẳng làm bất cứ hành động nào cũng chẳng nói gì nhưng cũng khiến người khác không thể nào bỏ qua được và cũng không thể nào ngỗ nghịch trước chàng trai này hoặc nói những lời không tốt đẹp.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play