"Ghen tị quá đi mất. Thời bà còn trẻ, ông ngoại của con thậm chí còn chưa tặng bà được một cọng cỏ nào."
Bà ngoại đi vào phòng Giang Đào để chiêm ngưỡng bó hoa hồng lớn.
Ngày nay nhắc tới hoa hồng bị coi là thô tục, nhưng nếu được người mình thích tặng thì dù hoa trông có thô tục đến đâu thì nhìn cũng thích, chưa kể hoa hồng vốn dĩ đã đẹp rồi.
Giang Đào: “Chắc là thời đấy phương thức tặng hoa chưa phổ biến thôi bà.”
Bà ngoại: “Làm gì mà không phổ biến, người có tiền thì tặng hoa đẹp, người không có tiền mà có tâm thì sẽ hái vài bông hoa dại để đưa. Chủ yếu là ông ngoại con sinh ra đã không có dây thần kinh lãng mạn.”
Giang Đào cười: “Vậy tại sao bà vẫn quyết định sống cùng ông ngoại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT