“Không phải con bảo đi dạo phố với Tiểu Nhuỵ à, sao còn không đi đi?” Hơn 10 giờ, bà ngoại đi dạo ở quảng trường về nhìn thấy Giang Đào vẫn còn ở nhà, kỳ quái hỏi.
Giang Đào bất lực nói: “Bây giờ cậu ấy mới bước chân xuống giường, đợi lát nữa bọn con đi ăn trưa luôn.”
Bà ngoại cười lắc đầu.
Mỗi đứa trẻ đều có mỗi tính tình khác nhau. Tiểu Đào nhà mình có tật lười biếng ngủ nướng tới 9 giờ mới dậy, ấy vậy mà Tiểu Nhuỵ còn nướng lâu hơn nữa.
Có điều hôm nay là ngày nghỉ nên muốn ngủ nướng bao nhiêu cũng không sao.
Nửa tiếng sau, Phương Nhuỵ đến. Cô ấy mặc một chiếc áo len bó sát màu trắng kết hợp với áo khoác croptop màu hạt đậu xanh, còn bên dưới là một chiếc váy đỏ thẫm. Đường nét trên khuôn mặt của cô ấy không phải thuộc dạng xuất sắc nhưng bù lại làn da đặc biệt trắng sáng, cùng với lớp trang điểm xinh đẹp, sự xuất hiện đột ngột khiến người ta cảm thấy tỏa sáng trước mắt.
Bà ngoại: “Chao ôi, đây là ngôi sao nổi tiếng nào thế?”
Phương Nhuỵ chạy tới ôm bà: “Con chỉ thích nói chuyện với mỗi bà ngoại thôi, mẹ của con lúc nào cũng chỉ biết cằn nhằn con.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play