Một đối tượng xem mắt được người lớn chấp nhận thì việc làm cũng bớt dè dặt hơn trước, chẳng hạn như Tào An thường đưa đón Giang Đào ở cổng phía đông của tiểu khu, sau một đêm, anh đến đón Giang Đào đi trực ca đêm, liền trực tiếp đậu xe ở dưới lầu tòa nhà số năm.
Gần bảy giờ tối, xung quanh tiểu khu vẫn còn rất nhiều người đi lại, ai đi ngang qua chiếc xe Jeep to lớn màu đen đều sẽ nhìn lại hai lần.
Bà ngoại muốn đi quảng trường, mặc nguyên một bộ đồ màu đỏ, cùng Giang Đào đi ra.
Hai bà cháu đẩy cửa ra, phát hiện nhà hàng xóm đối diện cũng đi ra, bà Lý dẫn cháu trai ba tuổi đi trước, ông Lý đi theo sau khóa cửa.
Hàng xóm cũ 20 30 năm, Giang Đào cúi đầu chào hỏi.
Bà Lý cười nói: “Tiểu Đào muốn cùng bà ngoại con đi khiêu vũ ở quảng trường sao?”
Giang Đào: “Không phải, đêm nay cháu phải đi trực ca đêm.”
Bà Lý cau mày, vẻ mặt quan tâm Giang Đào: “Chá làm y tá cái gì cũng tốt, chỉ là trực ca đêm quá mệt mỏi, hiện tại tuổi còn trẻ có thể chịu được, nhưng lớn tuổi rồi làm sao có thể chịu được, như bà nghĩ nhá, hồi đó điểm của cháu cao như vậy, lẽ ra cháu không nên nộp đơn vào chuyên ngành điều dưỡng, nộp vào giáo viên, kế toán, luật sư, … đều thoải mái hơn so với làm việc trong bệnh viện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT