Lệ Phồn Phồn  tò mò nhìn về phía cô.
Mira thực ra trước đây chưa từng đề cập đến chuyện này với người ngoài. Với tư cách là phu nhân của Thủ tướng, cô luôn phải duy trì hình tượng đoan trang tao nhã. Gia đình họ từng đi du lịch khắp thế giới, sau đó mới trở về đế quốc định cư, ở đây cô không có bạn bè tri kỷ gì, chuyện gì cũng nghẹn trong lòng mà cô lại không thể kể cho người hầu nghe. Có thể những chuyện đó ở trong lòng đã lâu, nhìn đứa nhỏ đáng yêu không hiểu sao có chút nhịn không được.
Mira trên mặt lộ ra có chút cô đơn, nhẹ giọng nói: “Cảnh Thành mới hai tuổi đã sinh bệnh, đứa nhỏ bị bệnh tật hành hạ, bởi vì thân thể yếu ớt không thể chơi đùa như những đứa trẻ khác bởi, thỉnh thoảng lại phát bệnh dần dần nó không còn cười nữa.”
Lệ Phồn Phồn lâm vào trầm tư: “Cảnh Thành bị bệnh gì?”
“Đây là một loại bệnh di truyền của chủng tộc, dì và chú quen nhau trong một chuyến du hành của anh ấy. Dì không phải là người của Đế quốc, dì thuộc tộc Thần Nữ. Tương truyền trong tộc dì ở trăm năm sẽ có một đứa nhỏ được Thần chiếu cố thức tỉnh nhiều thiên phú khác nhau, nhưng lực lượng này phá hoại thân thể rất lớn, khiến cơ thể nhiều trẻ em không thể chịu nổi nên mắc bệnh.”
Cảnh Thành là đứa trẻ phát bệnh sớm nhất.
Sức mạnh thức tỉnh càng sớm, phát bệnh sẽ càng sớm, triệu chứng phát tác lại càng nghiêm trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play