Raymond ôm báo tuyết lông xù nho nhỏ trong ngực, lòng mềm nhũn: “Em cứ yên tâm ngủ, tôi ở với em.”
Báo tuyết nhỏ tựa hồ như nghe hiểu, cái đầu nhỏ an tĩnh dựa vào, rồi chìm vào ngủ say.
Raymond ôm báo tuyết nằm trên giường, báo tuyết nhỏ không có cảm giác an toàn nằm cuộn tròn lại giống như một cục bông nhưng lại tin tưởng ỷ lại vào anh — cảm giác rất mới mẻ.
Lệ Trầm anh biết luôn như một con nhím nhỏ, dùng vỏ ngoài cứng rắn bảo vệ mình, không bao giờ bộc lộ mặt mềm yếu của mình với người khác.
Nhưng lần này lại khác.
Khi Lệ Trầm ở hình thú giống như cởi bỏ lớp vỏ bảo vệ đầy gai chỉ còn lộ ra bụng mềm yếu ớt.
Đây có lẽ là một khía cạnh mà Lệ Trầm luôn giấu kín, cũng không bao muốn người khác biết. Trước đây, Raymond cảm thấy thật tuyệt nếu thỉnh thoảng Lệ Trầm có thể dựa vào anh, không cần phải tự mình gánh vác hết mọi thứ nhưng hiện tại khi Lệ Trầm yếu ớt lại chọn vùi mình trong quần áo của anh để tìm kiếm sự an ủi và chỗ dựa, chuyện này khó có được dù biết rằng đó là bản năng của thú nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play