Gió tuyết thổi tới, không khí rất lạnh.
Raymond an tĩnh nhìn ai kia, trên khuôn mặt đẹp trai không hề có chút tức giận, ngược lại qua một lúc nhìn, bỗng nhiên nở một nụ cười.
Người trên quân hạm hét, hỏi khi nào thì xuất phát.
Lệ Trầm liếc mắt nhìn qua, nhưng mà giây tiếp theo, bả vai của cậu bị giữ lại, thậm chí còn không kịp nói chuyện, đôi môi hơi lạnh lẽo đã bị hôn, ôm vào trong ngực, toàn thân đều được bao bọc bởi một luồng hơi ấm, xen lẫn hơi thở trong lành của mặt trời, là hương vị riêng của Raymond.
Môi kề môi giống như bị điện giật.
Giống như vạn vật trong trời đất đều biến mất, chỉ còn lại hai người họ.
Lúc tách ra, Lệ Trầm ngước mắt lên, lông mi dài khẽ run, đối diện với đôi mắt xanh biếc kia, nam nhân cao lớn cúi đầu nhìn cậu, bên môi là hơi thở còn chưa tản đi. Đầu ngón tay thô ráp lướt qua má Lệ Trầm, giọng nói tao nhã khàn khàn, chậm rãi nhắc nhở : “Lần này em không khóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play