Giản Thành Hi dở khóc dở cười: “Nhân ngư biết hát sao?
“Đương nhiên.” Phó tướng gật gật đầu: “Tôi từng xem qua phóng sự rồi, nhân ngư hát rất hay nhưng để nghe được nó hát cực kì hiếm, bình thường đều phải tỉ mỉ chăm sóc làm tâm trạng tốt mới hát được vài câu.”
Giản Thành Hi có chút khó xử: “Như vậy à, nhưng tôi không có kinh nghiệm chăm sóc, chắc không được nghe.”
Vừa dứt lời.
Đôi mắt lạnh lẽo của Lệ Lăng Phong lại rơi vào người nhân ngư nọ.
……
Bốn mắt nhìn nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT