Phó tướng gật đầu, hơi thở vẫn còn chưa ổn định nói: “Vợ tôi có trong đó không? Hazzzz, tôi đã bảo cô ấy cứ nghỉ ngơi thêm đoạn thời gian mà cô ấy nhất định không nghe.”
Giản Thành Hi nói: “Phòng khám bệnh là sự nghiệp của cô ấy. Không yên lòng nên mới vậy.”
Phó tướng thở dài nói: “Cô ấy quá mạnh mẽ, dù có chuyện gì đi nữa, cô ấy cũng không chịu nhờ tôi giúp đỡ, tôi muốn giúp cô ấy và chăm sóc bọn trẻ, nhưng cô ấy lại bảo tôi cứ lo việc của mình, giúp nguyên soái, còn những chuyện khác cứ để cô ấy.”
Quen biết được một thời gian, cậu cũng khá hiểu tính tình của bác sĩ, nhẹ giọng nói: “Chị Kỷ tuy có tính cách mạnh mẽ hơn nhưng chị ấy rất quan tâm đến anh là đằng khác. Khi chiến tranh, thời điểm ấy chị ấy vẫn đang mang thai nhưng vẫn ở bệnh viện chạy ngược chạy xuôi. Tôi thấy không phải là để kiếm tiền mà chỉ vì muốn hỗ trợ anh thôi.”
Gương mặt ngăm đen hiện lên chút đau lòng: “Tôi biết cô ấy đối tốt với tôi nên tôi cũng muốn chăm sóc cô ấy thật tốt. Chúng tôi là thanh mai trúc mã, từ nhỏ rất nhiều người thích cô ấy rồi, tôi tương đối ngốc nhưng cô ấy vẫn đồng ý gả cho tôi, cưới nhau có Miêu Miêu không được bao lâu tôi đã nhập ngũ, cứ nghĩ làm ra chiến tích này đó để cô ấy được hưởng phúc.”
Đúng là trong khoảng thời gian đó, có rất nhiều người đều mong chờ sự trở về của người chồng người cha người thương của họ, trong phòng khám cũng không ngừng là những dòng tin gửi ra ngoài chiến trường.
Đang nói chuyện — giọng bác sĩ vang lên: “Mọi người đang nói gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT