“Đã bao lâu rồi cậu chưa nghỉ ngơi?” Mễ Lạp Kiệt cau mày, sau đó lấy ra một dịch dinh dưỡng có thể ăn được từ tủ phía sau cho cậu uống: “Cậu nên chú ý đến sức khỏe của mình, nếu không Lệ Lăng Phong sẽ đau lòng đó.”
Toàn bộ dịch dinh dưỡng ở Thành Ngầm không dùng được chỉ có Mễ Lạp Kiệt mới có được thứ tốt như vậy.
Giản Thành Hi uống một nửa, do dự: “Sao anh không để cho bệnh nhân mà đưa cho tôi, quá lãng phí, tôi ăn cháo là được rồi...”
“Bớt đi.” Mễ Lạp Kiệt xua tay, nhìn thẳng vào cậu nói: “Điều quan trọng nhất đối với cậu bây giờ là tự bảo vệ mình, đừng cảm thấy mình không quan trọng. Cảm phiền cậu nhận ra được thân phận của mình, giờ cậu không chỉ là phu nhân của Lệ Lăng Phong, mà là trụ cột của Thành Ngầm. Hiểu không? Bởi vì có cậu nên kho lượng thực mới có, vì có cậu nên những người dân tị nạn đó mới được an bài một cách có trật tự.” 
Vẻ mặt Mễ Lạp Kiệt hiếm khi nghiêm túc: “Giản Thành Hi, có lẽ cậu không tự mình nhận ra, nhưng ɦ¡ệท Շạ¡ toàn bộ Thành Ngầm đều nằm dưới sự chỉ huy của cậu, nếu vào lúc này mà cậu ngã xuống, chính là chuyện lớn đó cậu biết không?” 
Giản Thành Hi ngẩn người.
Mấy ngày nay cậu bận rộn nên không nhận ra vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play