Được rồi.
Cố Kim Mạn lại nặn ra nụ cười, nói: “Mẹ với Lăng Phong nhiều năm không gặp, con cũng không đành lòng nhìn thấy nó không có mẹ đúng không. Mẹ biết con là một đứa bé ngoan, nó vẫn luôn có chút hiểu lầm với mẹ, không muốn gặp mẹ. Con giúp mẹ nói chuyện với nó, mấy năm mẹ cũng nhớ nó rất nhiều, mẹ tin nó cũng rất nhớ người mẹ này. Mối quan hệ của hai con chúng ta đều dựa vào con đó. Thành Hi à!”
“…...”
Giản Thành Hi chưa bao giờ gặp một người nào mặt dày vô sĩ như này. Cậu không hiểu nổi Cố Kim Mạn làm sao có gan nói ra những lời như vậy.
Hít một hơi thật sâu, Giản Thành Hi nói với bà ta: “Bà Cố, nếu bà thực sự nhớ con trai mình, hai mươi năm qua bà đã có vô số cơ hội để tìm anh ấy, nhưng bà lại không đi. Bây giờ tướng quân đang có cuộc sống rất tốt, tôi nghĩ anh ấy sẽ không vui khi nhìn thấy bà đâu. Nếu như năm đó bà đã bỏ rơi anh ấy thì bây giờ đừng làm phiền cuộc sống gia đình chúng tôi nữa. “
Cố Kim Mạn sững sờ tại chỗ, không ngờ Giản Thành Hi lại mềm cứng đều không ăn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT