Thành Dục nói xong liền muốn giành lấy điện thoại của Minh Tự.
Minh Tự lập tức đứng vụt dậy khỏi sô-pha, giơ điện thoại lên, lùi ra sau: “Không bỏ, anh định làm gì nào?”
“Anh có thể làm gì hả?” Thành Dục hùng hổ lặp lại, ra vẻ muốn ra chiêu lớn, một giây tiếp theo, anh ta bỗng che ngực, ngã vật ra một bên: “Tao chẳng làm được gì cả… Tao bị nó chọc tức chết rồi, bọn mày tiếp tục đi.”
Minh Tự: “……”
Vị này diễn sâu quá cơ.
Cô vuốt vuốt tóc, lấy lại vẻ cao quý, lạnh lùng, kiều diễm, đứng đắn thường ngày, ngồi ngay ngắn: “Không chấp nhặt với anh.”
Mấy người xung quanh đối với cảnh tượng này đã chứng kiến mãi rồi, chẳng còn ngạc nhiên gì nữa. Dụ Xuyên còn cùng chạn ly với Lương Hiện, nhàn nhã “tọa sơn quan hổ đấu”.
Thành Dục vùi đầu vào sô-pha, không nói một lời, diễn cảnh trẻ con hờn dỗi.
Diễn được chừng hai phút thì Kha Lễ Kiệt nhìn không nổi nữa: “Được rồi, Minh Tự tính tình thế nào mày còn không biết à? Mày đừng chọc nó nữa được không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT