Sau khi đưa nữ tử người Hán kia lên giường trúc trong nhà sàn, Lục Hằng phất tay xua những hán tử người Miêu kia lui ra ngoài hết. Nữ tử người Hán này không hổ là người xưa kia đã mê hoặc nguyên chủ đến thần hồn điên đảo, dù lúc này sắc mặt trắng bệch môi thâm đen mê mang trên giường, cũng không che được dung mạo xinh đẹp của nàng ta.
Lục Hằng tiến đến, thấy quần áo của nàng ta khá bẩn và xộc xệch nhưng không có ngoại thương. Cậu thử bắt mạch cho đối phương, rồi đâm đầu ngón tay nàng ta để nhỏ máu ra.
Lục Hằng ngửi mùi máu ấy thì biết nữ tử này trúng độc của nhện mặt quỷ. Trong rừng cây ở Miêu Cương, thảo dược quý báu nhiều không đếm xuể, nên luôn có người Hán tự tiện hoạt động ở biên giới muốn tìm thấy một hai cây thảo dược đáng giá mà không kinh động đến người Miêu. Thế nhưng những con người lỗ mãng này luôn luôn rơi vào cảnh chưa tìm được thảo dược thì đã ngã xuống bởi dịch độc của các loài độc trùng.
Nữ tử này coi như cũng may mắn, gặp được A Ngưu ra ngoài đi săn. Người Miêu lúc nào cũng mang theo thuốc đuổi trùng và thuốc giải độc trong người, tuy thuốc giải độc không thể giải trừ độc tính của nhện mặt quỷ, nhưng cũng chừa lại chút hơi tàn.
Mạng của nữ tử ở trước này, Lục Hằng ắt phải cứu. Đương nhiên không phải vì nữ tử này quá xinh đẹp động lòng người, vì nếu nói về tướng mạo, dáng vẻ nữ trang của Lục Hằng còn hơn nàng ta vài phần.
Chờ đã, mình đang nghĩ gì vậy, đúng là nữ trang hại người mà. Lục Hằng nhanh chóng kéo suy nghĩ của mình về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play