"..." Lục Hằng không hề cảm thấy chột dạ chút nào. Cậu quyết định vứt luôn miếng vải mềm lên người Đoàn Phi Khanh: "Đám người Hán các ngươi thật đúng là phiền phức. Nhớ lau cho sạch, không là cổ trùng của ta sẽ chê ngươi đấy."
Thấy Lục Hằng nhìn mình chằm chằm bằng ánh mắt nóng bỏng, Đoàn Phi Khanh mất tự nhiên nói: "Có thể phiền ngươi tránh ra chỗ khác một chút được không?"
Mặc dù biết rõ hắn tưởng mình là nữ tử nhưng Lục Hằng vẫn cảm thấy người Hán toàn là những kẻ phiền phức lắm chuyện. Lộ tí ngực thôi mà, lúc trời nắng nóng, đám hán tử trong làng người Miêu toàn mặc áo để lộ hai cánh tay ra đường đấy thôi. Đâu có thấy ai che che giấu giấu gì đâu nào.
Lục Hằng bĩu môi một cái rồi xoay người đi ra ngoài.
Suối Nguyệt Nha là nơi Lục Hằng nuôi cổ. Hoàn toàn khác với suy nghĩ của những người không hiểu biết, cổ trùng không phải thứ được nuôi ra ở những nơi dơ bẩn. Cổ trùng thuộc hàng thượng đằng thì càng kén chọn hoàn cảnh sinh trưởng. Chúng nó yêu cầu một nơi có không khí mát mẻ trong lành và hoàn cảnh xung quanh gọn gàng sạch sẽ. Suối Nguyệt Nha chính là một nơi rất phù hợp để nuôi cổ.
Xung quanh đây đã được Lục Hằng rải bột thảo dược đuổi trùng rồi nên đám rắn rết không dám bén mảng đến đây. Nghĩ đến mùi máu độc trong lòng bàn tay của Đoàn Phi Khanh vừa rồi, Lục Hằng đi tới bên suối đào một cái bình nhỏ lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play