Là Nghiêm Chương đang đến. Dù gì cũng đã ở chung với nhau hai mươi mấy năm, chỉ cần dựa vào giọng nói thì Lục Hằng cũng có thể nhận ra thân phận của người đang đến. Y quay người lại nhìn, quả nhiên không ngoài dự đoán.
Quả nhiên người đến là Nghiêm Chương. Chỉ là tên Nghiêm Chương này hình như hoàn toàn khác với với người mà Lục Hằng quen biết.
Nghiêm Chương đang đứng bên ngoài tàn tích của Nghiêm gia, trên người hắn mặc một bộ huyền bào, đôi mắt hẹp dài híp lại, tay phải nắm lấy một cây tiêu bằng ngọc, nhẹ nhàng gõ vào lòng bàn tay trái, rất có nhịp điệu.
Nghiêm Chương trên Vấn Kiếm phong có nụ cười dịu dàng như gió mùa xuân. Còn Nghiêm Chương này thì mặc dù môi đang mỉm cười nhưng nụ cười ấy lại khiến người ta không thoải mái cho lắm.
“Người phá bỏ kết giới, xâm phạm vào tàn tích của Nghiêm gia ta như thế là muốn làm gì đây?”
Lúc nãy vì điều tra manh mối còn ẩn giấu trong tàn tích của Nghiêm gia nên Lục Hằng mới thẳng thừng phá bỏ lớp kết giới đang bao lấy nó. Vốn y cho rằng kết giới này được Hà Chi Chu lập ra để bảo vệ thành Lâm Hải, bây giờ xem ra mọi chuyện không hề như y nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT