Khoảng cách tới giai đoạn tiến hóa cuối cùng của Nữ vương, đếm ngược sáu tiếng.
Carlo cảm thấy lòng hơi lo lắng, chắc chắn sắp có chuyện lớn gì đó xảy ra. Giác quan thứ sáu của cậu ta trước giờ luôn chuẩn xác, bởi vì lần gần nhất cảm giác này xuất hiện chính là thời khắc ba của cậu ta qua đời.
Carlo bắt đầu nhớ lại cuộc trò chuyện với Andrew mấy ngày trước đó. Trong mấy hôm vừa qua, mỗi khi cảm xúc chán nản, tuyệt vọng hoặc oán hận ùn ùn kéo đến, Carlo sẽ nhớ tới cuộc đối thoại hôm đó để cứu vớt bản thân đã sắp đắm chìm vào trong cơn tuyệt vọng.
Ngày hôm đó, Andrew đã nói: “Khi Phong Lôi chấp hành nhiệm vụ ám sát Nữ vương, tôi sẽ đưa một thành viên có thân hình tương tự cậu đến trao đổi thân phận với cậu. Cậu thay thế cậu ấy tham gia nhiệm vụ, đây là cơ hội tốt nhất để cậu chứng minh bản thân mình. Chỉ cần cậu lập được công lớn trong nhiệm vụ, sĩ quan chỉ huy nhất định sẽ nhìn cậu với cặp mắt khác xưa, để cậu ở lại nơi này.”
Carlo còn đang nghĩ ngợi thì cánh cửa phòng giam trước mặt đã mở ra, người đi vào là Andrew, trên vai anh ta còn vác theo một người không nhìn rõ mặt.
“Thay đổi quần áo với cậu ta đi, sau đó tôi sẽ đưa cậu ra ngoài.” Anh ta đặt người đàn ông lên giường, sau đó xoay người sang chỗ khác chăm chú nhìn ra phía cửa.
Carlo nhanh chóng thay quần áo, lại đắp chăn cho người trên giường. Cậu ta đột nhiên cảm nhận được có thứ gì đó mới nhanh chóng lướt qua gáy, quay đầu về sau lại chỉ thấy bàn tay Andrew mới được thu hồi từ trên bả vai mình.
“Có dính chút đồ bẩn.” Andrew mỉm cười: “Đợi chút nữa đi làm nhiệm vụ, cậu phải cố gắng lên đấy nhé. Tôi tin nhất định cậu sẽ làm được.”
Carlo đỏ mặt gật đầu. Andrew luôn dịu dàng như vậy, không giống với Hewitt, mặc dù chăm lo cho cậu ta nhưng thái độ anh ấy lại luôn tùy tiện. Đáng ghét hơn nữa chính là, cho dù chỉ có hai người bọn họ đơn độc ở chung thì trong miệng anh ấy lúc nào cũng Rainer dài Rainer ngắn.
Phó sĩ quan Rainer luôn bày ra dáng vẻ xa cách với Hewitt, nhưng cứ mỗi lần trông thấy Rainer, Hewitt không khác gì con cún cỡ lớn bổ nhào tới lấy lòng chủ nhân. Ôi chao, nghĩ như vậy về Hewitt hình như không ổn lắm, Carlo lén lút thầm thè lưỡi trong lòng.
Nhưng cho dù như vậy thì cũng chỉ có Hewitt mới khiến Carlo sinh ra cảm giác động lòng và muốn dựa dẫm. Dù sao Phó sĩ quan Rainer cũng là một Beta, hai người họ chỉ có thể làm bạn tốt. Nếu như Omega nhất định phải kết hôn với một Alpha, thì Carlo sẽ một lòng chọn mình Hewitt. Lòng Carlo đã vụng trộm nghĩ đến chuyện đó không chỉ một lần.
Khoảng cách tới giai đoạn tiến hóa cuối cùng của Nữ vương, đếm ngược năm giờ
“Tình huống này là sao? Phong Lôi đang làm cái quái gì vậy?”
“Tại sao lại có một Omega trà trộn trong Phong Lôi?”
“Nhiệm vụ quan trọng như thế, đây quả thực là đang lấy vận mệnh nhân loại ra làm trò đùa!”
“Điều tra kỹ lưỡng, trong đó nhất định có thứ giao dịch dơ bẩn không thể để người ngoài biết.”
“Tôi cảm thấy đây chắc chắn là âm mưu của bên Zerg. Theo nghiên cứu nhiều năm của tôi, tộc Zerg đã tiến hóa ra loại ký sinh trùng, Omega kia chắc hẳn đã bị Zerg ký sinh, được phái tới nơi này phá hỏng kế hoạch ám sát Nữ vương đấy...”
“Thật sao? Zerg đã tiến hóa ra cả ký sinh trùng rồi hả? Đáng sợ quá.”
“Tôi lấy liêm sỉ của mình ra đặt cược, chắc chắn là như vậy. Nếu mọi người có hứng thú thì hãy vào trang cá nhân của tôi xem một chút, bên trong có báo cáo nghiên cứu chi tiết.”
“Oa, không hổ là thần tượng của tôi, sức chiến đấu của ngài Hewitt quá mạnh ~~~”
Cuộc hỗn loạn tại đại sảnh chiến thuật đã đồng thời được phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng, cả Tinh Võng đều đang sôi trào, bình luận tăng lên với tốc độ một triệu mỗi giây.
Lục Hằng quan sát Hewitt đang chậm rãi tiếp cận trung tâm của cuộc hỗn loạn, cố gắng đưa Carlo tới phòng cách ly. Thế nhưng những người vây quanh Carlo quá nhiều, sức chiến đấu của Hewitt có mạnh tới đâu cũng không có cách nào đánh ngất nhiều chiến sĩ xuất sắc trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Hơn nữa, Hewitt cũng đã bắt đầu chịu ảnh hưởng từ pheromone của Carlo, đầu óc trở nên hơi hỗn loạn.
Pheromone của Carlo vô cùng kỳ lạ, ngay cả Beta như Rainer cũng ngửi được mùi hương ngọt ngào như sắp vắt ra nước trong không khí. Càng đừng nói đến những Alpha trong đội cơ giáp, càng là Alpha mạnh thì phản ứng với pheromone này càng lớn, càng liều mạng muốn được tới gần Carlo.
Tình huống hiện tại rất kỳ lạ, hình như Carlo đã bị tiêm hormone vào người. Hormone thường hay được dùng trên những Omega có tuyến thể bị khiếm khuyết không thể phát triển với tác dụng thúc đẩy họ phát tình và trưởng thành thành công. Nhưng mà, một khi hormone được sử dụng trên người một Omega khỏe mạnh và có huyết thống thuần khiết thì nói chung chung cậu ta hoàn toàn có thể khiến toàn bộ Alpha trên hành tinh mất lý trí.ứ n g d ụ n g t y t
Thấy tình cảnh sắp đến hồi mất khống chế, nếu cứ để chuyện này tiếp tục diễn ra thì đám chiến sĩ cơ giáp đầy nhiệt huyết này còn chưa ra được chiến trường đã tự giết hại lẫn nhau. Thành viên của đội cơ giáp Phong Lôi đều là những nhân tài xuất sắc trong những người xuất sắc, một kẻ chết đi cũng đã là một tổn thất lớn lao.
Lục Hằng quyết đoán nắm chắc thời cơ, kết nối với hệ thống trí năng của phi thuyền, nhanh chóng chứng thực thân phận: “Khởi động phương án khẩn cấp số hiệu X”.
Trên không trung vang tới một âm thanh lạnh băng: “Khởi động phương án khẩn cấp số hiệu X, chuẩn bị giải phóng khí thôi miên với nồng độ cao trên phi thuyền. Chất khí này chỉ hiệu quả tới các Alpha đang bị pheromone Omega kích thích, sau khi hít vào đối tượng bị kích thích sẽ hôn mê hai mươi bốn giờ. Xác nhận khởi động?”
“Xác nhận.”
Vài phút sau, đại sảnh hỗn loạn đã khôi phục lại sự tĩnh lặng. Ngoài dự liệu, Hewitt vẫn còn đang đứng đấy. Hai mắt anh đỏ lên, lung lay như sắp đổ đi về phía Lục Hằng. Lục Hằng nhanh chân bước về phía trước, đỡ lấy anh trước khi anh ngã xuống.
Hewitt tóm lấy Lục Hằng, mu bàn tay nổi gân xanh: “Trung tá Rainer Harint, tớ ra lệnh cho cậu hãy cưỡng chế thức tỉnh tớ ngay.”
Hewitt quá hiểu Lục Hằng, anh biết Lục Hằng chắc chắn sẽ tiếp tục chấp hành nhiệm vụ. Nhưng một khi cậu đi, đương nhiên sẽ đi mãi không quay về nữa.
“Theo những tình huống đã từng xảy ra, nếu như cưỡng chế thức tỉnh sẽ gây ra sự sụp đổ của tinh thần lực, cấp bậc tinh thần lực giảm xuống cấp F, cậu sẽ không còn cách nào điều khiển cơ giáp được nữa.” Giọng điệu Lục Hằng vẫn bình tĩnh như thường.
“Tinh thần lực cái con mẹ nhà nó! Cơ giáp con mẹ nhà nó! Tớ không quan tâm! Tớ chỉ quan tâm đến cậu!” Bàn tay Hewitt giống như cái kìm sắt, siết chặt khiến Lục Hằng hơi đau nhức. Hai mắt anh đỏ ngầu, thậm chí còn muốn tự đâm mình một dao để mình có thể duy trì sự tỉnh táo. Chỉ là cho dù anh giãy giụa cũng vô dụng, cuối cùng Hewitt vẫn chẳng thể ngăn cản được tác dụng của thuốc, hôn mê bất tỉnh.
Đại sảnh còn lại rất ít người đứng vững, mà tất cả đều là Beta. Số lượng chiến sĩ quá nhỏ không đủ để thực hiện nhiệm vụ theo kế hoạch ban đầu.
Sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt của Lục Hằng khiến cho đám người đang hoảng loạn tỉnh táo lại. Một người lên tiếng hỏi: “Phó sĩ quan Rainer, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Khởi động trạng thái phòng ngự khẩn cấp.” Lục Hằng ra lệnh, bảo những người còn lại đưa nhóm Alpha mê man trong đại sảnh trở về gian phòng của mình. Còn cậu thì đi tới bên cạnh Carlo cẩn thận kiểm tra, quả nhiên phát hiện ra một lỗ kim cực nhỏ phía sau cổ.
Xem ra, có một kẻ mang âm mưu khó lường đã tới giúp đỡ Carlo một phen, đưa cậu ta ra khỏi phòng tạm giam. Còn người này là ai, trong lòng Lục Hằng đã có suy đoán, nhưng cậu vẫn cần phải tìm chứng cứ để xác nhận.
Lục Hằng chuẩn bị một mình đến sào huyệt của Nữ vương. Theo kế hoạch ban đầu, họ sẽ ám sát Nữ vương thành công sau đó an toàn rời khỏi, nhưng kế hoạch đó cần phải có đến hai người phối hợp. Nếu như không xét tới đường lui nữa, thì với năng lực của Lục Hằng, một mình cậu cũng có thể hoàn thành được nhiệm vụ.
[Cậu cũng đâu có làm chuyện gì, tại sao lại dẫn tới kết cục nhất định phải chết, lại còn có thể chết một cách oanh oanh liệt liệt trong thời khắc được vạn người chú ý như bây giờ vậy?] Bé trợ lý một mực đứng bên ngoài quan sát rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, đặt câu hỏi trong đầu Lục Hằng. Với thân phận người mới, Lục Hằng đã làm vô cùng xuất sắc. Tất cả sự việc trôi qua đều tự nhiên liền mạch lưu loát, còn hoàn toàn không để nó phát ra âm thanh cảnh cáo OOC lần nào.
[Cậu có biết thứ gọi là hiệu ứng cánh bướm không? Chiếc quang não tôi cố ý làm hỏng lần đó đã hình thành nên cánh bướm vỗ lần này.]
[Tôi bắt đầu hơi khâm phục cậu rồi đấy. Vậy bây giờ cậu đang chuẩn bị đi tìm chết đúng không? Đừng sợ, bé trợ lý chúng tôi luôn mang theo hệ thống miễn dịch loại trừ cảm giác đau đớn, để phòng ngừa bóng tối tâm lý cho các nhân viên, cái chết trong nhiệm vụ không đau đớn đâu!]
[Đừng vội, tôi còn phải đốt thêm vài ngọn lửa.]
Lục Hằng bế Carlo đang bị hôn mê, rời khỏi phạm vi quay chụp của camera 3D. Những người đang theo dõi qua Tinh Võng đã bị hành động quyết đoán thôi miên toàn bộ Alpha của Lục Hằng dọa sợ, mãi cho đến khi cậu biến mất trước ống kính, bọn họ mới bắt đầu tỉnh táo lại.
“Cậu ta cứ vậy ép buộc thôi miên 90% chiến lực của Phong Lôi? Cậu ta không định thực hiện nhiệm vụ này nữa hả?”
“Rainer Harint là kẻ tội đồ của toàn bộ nhân loại! Nhiệm vụ lần này của Phong Lôi thất bại, cậu ta xứng đáng bị đóng đinh lên cột sỉ nhục.”
“Mạnh mẽ yêu cầu đưa cá nhân Rainer Harint ra tòa án quân sự! Cậu ta xứng đáng bị kết tội lưu đày tới hành tinh hoang tàn đến hết đời!”
“Tôi nghi ngờ cậu ta là gián điệp của Zerg, thứ ký sinh trùng kia thật quá đáng sợ.”
...
Mặc kệ trên Tinh Võng đang náo loạn đến thế nào thì bây giờ Lục Hằng cũng không có sức lực chú ý đến họ. Sau khi ném Carlo lên chiếc giường trong phòng giam, cậu lấy ra một thiết bị cực kỳ nhỏ từ khe hở trên trần nhà.
Đó là loại camera phòng chống nhiễu sóng trước đó Lục Hằng đã đặt trong phòng giam này. Lục Hằng đã đoán được Phong Lôi có kẻ phản bội từ trước khi giam giữ Carlo, nhưng cậu vẫn chưa xác định được thân phận người này. Sau sự kiện Carlo phát tình ngoài ý muốn, người thần bí kia mới lộ dấu vết, những thông tin mã hóa mà hệ thống trí năng của phi thuyền quan sát được chính là chứng cứ.
Mặc dù không thể biết được nội dung đã bị mã hóa nhưng Lục Hằng vẫn biết được người bí ẩn và thế lực sau lưng anh ta đang rục rịch mưu đồ thứ gì. Từ trước đến nay cậu luôn làm việc hết sức cẩn thận, đã đặt camera chống nhiễu sóng ở tất cả những địa điểm quan trọng trong phi thuyền.
Loại camera không bị sóng nhiễu ảnh hưởng này được Lục Hằng lấy từ trong tay Alex. Chỉ là kỹ thuật của nó vẫn còn đang trong giai đoạn thí nghiệm nên công nghệ chưa được hoàn chỉnh, tuổi thọ của camera rất ngắn, ghi hình một lần xong sẽ báo hỏng ngay. Vì bây giờ đang trong thời khắc quyết định nên Lục Hằng mới nỡ lòng bỏ nó ra sử dụng.
Lục Hằng lấy toàn bộ hình ảnh trong đó ra, đây là tất cả những sự kiện đã xảy ra trong phòng giam mấy ngày gần đây được camera ghi lại, quan trọng nhất là đoạn ghi hình Andrew tiêm thuốc cho Carlo. Đã tìm được đối tượng tình nghi, Lục Hằng lại liên hệ với Alex, nhờ Alex giúp đỡ điều tra toàn bộ hồ sơ lý lịch của Andrew sau khi gia nhập Phong Lôi.
Khoảng cách tới giai đoạn tiến hóa cuối cùng của Nữ vương, đếm ngược ba giờ.
Đám dân chúng đang phẫn nộ trên Tinh Võng nhìn thấy hình ảnh 3D trước mặt đột ngột biến đổi. Lục Hằng ngồi ngay ngắn phía sau bàn làm việc xuất hiện trước mắt bọn họ.
“Tôi là Phó sĩ quan của Phong Lôi, Trung tá Rainer Harint. Sau đây tôi xin thông báo kết quả điều tra của vụ việc xảy ra ngày hôm nay.” Nét mặt của Lục Hằng trước ống kính vẫn giống y mọi lần, nhíu mày, bờ môi thẳng băng, trông cực kỳ nghiêm túc.
Lục Hằng đã đăng tải công khai toàn bộ hình ảnh trong camera và thông tin lý lịch của Andrew và Wayne lên trên Tinh Võng, bao gồm cả tin nhắn được mã hóa “phải phá hoại nhiệm vụ bằng mọi giá”.
Tinh Võng lập tức sôi trào. Nguyên nhân bởi vì Thượng tướng Wayne trước giờ luôn xuất hiện trước mắt công chúng với hình tượng vô cùng chính trực, thế mà bây giờ đây bọn họ lại giở trò xấu xa tranh quyền đoạt vị không thèm quan tâm đến đại cục, bên cạnh đó, trong lòng mọi người còn xen lẫn chút chột dạ vì vừa rồi đã điên cuồng chửi rủa Phong Lôi và Lục Hằng.
“Tôi đã bảo Phong Lôi và trung tá Rainer vô tội mà, anh ấy là vinh quang của Beta chúng tôi, người tôi sùng bái nhất chính là anh ấy!”
“Những chứng cứ này không phải hàng giả đấy chứ?”
“Thôi hỏi ngu đi, những hình ảnh và thông tin kia đều được giải mã bởi quân đội, anh thử giả mạo một cái cho tôi xem nào?”
“Nhưng mà còn nhiệm vụ ám sát Nữ vương thì sao? Tôi đang ở hành tinh Lembongan, thường xuyên bị Zerg tập kích. Ba và em trai tôi đều đã chết dưới nanh vuốt sắc bén của chúng. Vất vả lắm mới có hi vọng, tôi còn tưởng lần này chúng tôi sẽ được sống một cuộc sống yên bình...”
“Wayne đáng chết! Đáng chết! Ông ta mới là kẻ phải bị tòa án quân sự xét xử, ông ta nên bị kết án tử hình!”
“Đúng thế, hãy khôi phục phán quyết tử hình vì Wayne!! Ông ta là kẻ quân tử giả tạo! Ông ta là kẻ cặn bã!”
Dư luận trên Tinh Võng lần nữa đổi hướng gió, Lục Hằng liếc mắt nhìn sơ qua, không quá quan tâm, rời khỏi văn phòng.