Băng bó xong cho Sở Phi Hoan sau khi các hạ nhân đều ra ngoài Vũ Cơ vẫn ngồi trên ghế nhỏ cạnh giường mím chặc môi , hai mắt đâm chiêu nhìn xuống sàn nhà lạnh lùng ko nói gì .
- Vũ Vũ Cơ .....!ta .....ưm ......
Câu nói chưa kịp thốt ra hắn đã bị Vũ Cơ chặn miệng bởi môi mình .
Đó là lần đầu tiên Vũ Cơ chủ động đi quá giới hạn với hắn, nụ hôn mạnh bạo mang theo sự tức giận của Vũ Cơ làm đôi môi hắn đau rát nhưng sau khoảng thời gian lâu như vậy được gả vào Phủ đây có lẽ là lần đầu Sở Phi Hoan hắn cảm nhận có được cô.
Hắn biết người Vũ Cơ yêu là Dạ Quân Ly nhưng cho dù một chút thôi so với tình cảm cô dành cho Dạ Quân Ly
Sở Phi Hoan hắn cũng cảm thấy vui rồi , bởi vì dù sao hắn cũng biết trong lòng cô cũng có hắn , hai tay Sở Phi Hoan từ từ đưa lên áp nhẹ vào má Vũ Cơ như đang trân trọng gương mặt chỉ vài canh giờ trước như thể sắp vụt mất đi
Bỏ Sở Phi Hoan ra Vũ Cơ nhìn hắn một hồi hít một hơi thật sâu sau đó nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của hắn nhìn hắn nói
- Ta ....!nghĩ kĩ rồi.
Bây giờ ta cho chàng 2 lựa chọn ....
Sở Phi Hoan bất an vội nói tiếp hắn sợ sau câu nói của Vũ Cơ hắn chắc sẽ đau lòng mà chết mất
- Ta ko cần lựa chọn .....Vũ Cơ ?
- Xuỵt ( Vũ Cơ đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu Sở Phi Hoan im lặng) Im lặng và nghe ta nói.
Sở dĩ ta cho chàng 2 lựa chọn là vì ta muốn xác nhận lại một lần nữa và cũng là cơ hội rời khỏi ta nếu chàng muốn
Thứ nhất : Thời gian qua vì ta .....!chàng chịu tổn thương rất nhiều trên người vết thương lớn nhỏ ta ko thể nào đếm được nữa.
Chung quy là vì ta .....!lời hứa lúc lần đầu tiên gặp chàng rằng ta sẽ bảo vệ chàng ko để chàng chịu thêm bất kì tổn thương nào nữa có lẽ thời gian tới ta .....!ko làm đc.
( Vũ Cơ nói đến đây chần chừ một lúc mới nói tiếp ) Sắp tới ....!ta cũng ko biết được mình có sống đc tiếp hay ko cho nên ta muốn chàng nhận hưu thư sau đó về quê làm lại tương lai mới......
Sở Phi Hoan nghe đến đây cổ họng tức đến nghẹn ngào ko đợi Vũ Cơ nói điều thứ hai hắn liền nói
- Ta ko đồng ý.
- Phi Hoan!
- Vũ Cơ ! Sở Phi Hoan ta từ ngày gả cho nàng đã xác định sống làm người của nàng chết làm ma của nàng.
Nàng biết ta yêu nàng như vậy hà cớ gì phải ép ta rời bỏ nàng.
- Phi Hoan ta còn chưa nói xong .....
- Ta ko cần nghe hết lời nàng nói ....!Nàng.....!quả thật nhẫn tâm ....!hah ( cười khổ)Ở đây của ta .....!sắp vì nàng mà vỡ nát rồi .....
Sở Phi Hoan từng lời nói ra mang theo nước mắt mặn đắng rơi xuống , đưa tay lên ngực mình đau xót nhìn Vũ Cơ .
- Nếu nàng thấy ta bị vấy bẩn rồi hãy ban chết đi ta ......!chấp nhận .
Vũ Cơ nhìn Sở Phi Hoan ngồi trước mặt đau lòng vì cô mà khóc như vậy liền đau lòng vội ôm lấy hắn vào vỗ nhẹ lưng hắn như trấn an
- Đồ ngốc chàng khóc cái gì.
Điều thứ 2 ta muốn nói Nếu chàng chọn cùng ta thì cả đời này xác định nếu vinh hoa cùng hưởng nếu chết ....!thì chịu chết cùng ta đi .
- Nàng ......!nàng “độc ác “lắm
Sở Phi Hoan mừng rỡ sau khi nghe Vũ Cơ nói ko hề muốn hưu mình vội ôm chặc cô
Một lát sau vì uống thuốc mà đã ngủ.
Vũ Cơ đắp chăn lại cho hắn cẩn thận đóng chặc cửa phòng , đêm nay dù sao cũng ko ngủ được Vũ Cơ tới kệ tủ trong phòng lấy sách ra đọc vô tình lại nhìn thấy 1 quyển sổ dường như là ghi chép gì đó Vũ Cơ tò mò liền mở ra bên trong là ghi chép tất cả các vấn đề liên quan về việc Lâm Nhã Nhu lén lúc làm bên ngoài triều dưới mắt của Lâm Y Xuyên từ việc rút lén ngân khố cho đến âm thầm cũng cố binh quyền nhằm tạo nên một bức tường vững chắc để có thể lật đổ Lâm Y Xuyên lên ngôi Hoàng đế đều do một tay cô ta ngư ông đắc lợi nhận được từ việc dùng kế đối với Lâm Ngữ Khê .
Vũ Cơ đọc đến đây liền nghĩ Sở Phi Hoan làm sao mà có được các ghi chép này định bụng đợi hắn tỉnh lại sẽ hỏi rõ .
Nhấc tách trà lên nhấp một ngụm nhỏ.
Vũ Cơ mỉm cười đắc ý
- Lâm Ngữ Khê xem ra cô thật ngốc.
Kế hoạch trong tay tự làm nên lại bị kẻ khác âm thầm mà làm ngư ông đắc lợi.
Lâm Nhã Nhu đúng là ko đơn giản .......lại âm thầm mua chuộc người bên cạnh Lâm Ngữ Khê khiến cô ta ko phòng bị liền nghe xúi dục mà tự đào hố cho mình còn bản thân Lâm Nhã Nhu đường đường chính chính nhận về quả ngọt ...!Xem ra mình phải cẩn trọng hơn rồi.
Sau khi hộ tống Vũ Cơ về phủ Giang Hành lập tức quay về báo lại với Dạ Quân Ly biết được Vũ Cơ trở về an toàn Dạ Quân Ly cũng yên tâm phần nào .
Ngay lúc đó bên ngoài có tiếng gõ cửa
- Là ai ?
Dạ Quân Ly lớn tiếng hỏi .....!Lâm Nhã Nhu đứng bên ngoài nghe thấy bèn lên tiếng
- Ah ! Là ta Nhã Nhu.
- Ta có cho người hầm một ít canh nên mang sang cho huynh
Cạch ....!cửa phòng bậc mở.
Giang Hành mở cửa phòng cho Lâm Nhã Nhu sau đó cũng cáo lui về phòng
Lâm Nhã Nhu bước vào cẩn thận đặt bát canh lên bàn , mỉn cười thân thiện nhìn Dạ Quân Ly
- Canh vẫn còn nóng , huynh uống đi .
- Cản ơn .
Dạ Quân Ly chỉ lạnh lùng đáp lại miễn cưỡng lấy muỗng múc canh đưa lên miệng , nhưng muỗng canh chỉ vừa đưa lên đến gần miệng Dạ Quân Ly đã khựng lại vì câu nói của Lâm Nhã Nhu
- Hôm nay mẫu hoàng cho gọi ta đến Huynh có muốn biết bà ấy nói gì với ta ko ? - Bà ấy trách ta sao lại giành huynh từ tay nhị tỷ .
-...........
Lâm Nhã Nhu dừng lại một chút quan sát biểu vảm của Dạ Quân Ly nhưng sắc mặt lạnh lùng vẫn ko hề thay đổi cho nên cô ta nói tiếp
- Rõ ràng là tỷ ấy ko cần huynh nữa kia mà sao mẫu hoàng lại có thể nói ta cướp huynh đi cơ chứ?
- Nếu như hôm nay muội đến để nói về việc này thì bao nhiêu đó đủ rồi.
Ta ko khoẻ muốn đi nghỉ sớm .
- Huynh yêu Lâm Vũ Cơ rồi có phải không ?
- Không liên quan đến muội .
- Rõ ràng là ta gặp huynh trước cô ta ....!rõ ràng ta nhiều lần cầu xin mẫu hoàng ban hôn cho ta và huynh khi biết được man máng sẽ có việc liên hôn nhưng mẫu hoàng luôn viện cớ ko đồng ý.
Nhân lúc ta ra biên ải thì lại ban hôn cho huynh và Vũ Cơ dựa vào đâu cô ta lại được mẫu hoàng sủng như vậy chứ ?
- Muội cũng ko cần lo nàng ấy, cũng ko hề yêu ta ..........
Dạ Quân Ly nhắc đến Lâm Vũ Cơ trong lòng liền dân lên một cỗ đau lòng , miệng cười khổ nói
- Nhưng huynh yêu cô ta ......
-.............
- Ha haha Thật nực cười.
Trước kia huynh đòi sống đòi chết quyết ko gả cho ta , nay lại vì Lâm Vũ Cơ lại chấp nhận là người của ta.
- Lâm Nhã Nhu có phải muội hồ đồ rồi ko.
Ta khi nào là người của muội?
- Huynh đoán xem? À sao huynh ko thử hỏi Giang Hành xem tại sao huynh lại là người của ta.
Ta chỉ cần mẫu hoàng đồng ý ngay lập tức sẽ thành hôn với huynh ngay thôi.
Tiếc là bà ấy vẫn ko chấp nhận.
- Chuyện là như thế nào , mau nói cho ta biết.
- Huynh biết trong lòng ta luôn có huynh.
Sau khi từ biên ải quay về biết huynh đã thành hôn cùng Lâm Vũ Cơ lại vì cô ta thập tử nhất sinh.
Mạng sống đang ngàn cân treo sợi tóc.
Lúc đó ta rất muốn cứu huynh tỉnh lại nhưng sao ta lại để huynh bên cạnh Lâm Vũ Cơ được chứ .
Thứ ta ko có kẻ khác đừng hòng nhưng ko ngờ khi ta yêu cầu sau khi cứu huynh cô ta phải hưu huynh cô ta liền đồng ý.
Hâhhaaa Vốn dĩ cô ta ko hề yêu huynh chỉ là ko muốn huynh chết trong phủ của cô ta mà gánh thêm sự trách cứ của mậu hoàng huynh thôi .
Đến cuối cùng ngừoi yêu huynh chỉ có Lâm Nhã Nhu ta thôi ....
Lâm Nhã Nhu nói tới đây tinh thần rối loạn liền mở cửa đi về phòng
- Hoá ra là vậy , hoá ra nàng vì cứu ta mà chấp nhận kẻ khác sỉ nhục ....Lâm Vũ Cơ nàng là đồ ngốc.
Dạ Quân Ly nghe xong liền hiểu ra trong lòng rất vui vì dù sao Vũ Cơ ko hề có ý hưu hắn ..