Vừa được Lâm Nhã Nhu cứu từ cõi chết trở về Dạ Quân Ly tỉnh dậy người đầu tiên hắn hỏi đến là Vũ Cơ.
Được biết cô bình an hắn thật sự rất vui mừng nhưng Lâm Nhã Nhu vốn ko muốn để Dạ Quân Ly ko còn nghĩ đến Vũ Cơ nữa liền nói cho hắn nghe được Vũ Cơ đã hưu hắn Dạ Quân Ly nghe thấy liền tức giận, hắn vì cô ngay cả mạng sống cũng ko màng ko ngờ cô lại đối xử với hắn như vậy ...!cô tính ra vẫn còn nợ hắn dựa vào cái gì cô lại hưu hắn.
Nghĩ đến đây ko màng thân thể còn yếu Dạ Quân Ly đã nhảy xuống giường lập tức đến Phủ Hoàng Nữ hỏi cho ra lẽ , mặc cho Lâm Nhã Nhu có ngăn cách nào cũng ko được bất đắc dĩ cô ta đành đi theo đến.
Nhìn Sở Phi Hoan được đưa vào trong Vũ Cơ lúc này mới nhìn Dạ Quân Ly trước mặt mình, _"Lâm Nhã Nhu đã giữ lời, cuối cũng cũng đã cứu được chành ấy.
Ta bây giờ nên vui mới phải " Vũ Cơ cố nở 1 nụ cười _ Chàng tỉnh rồi...
_ Tại sao lại hưu ta.? ...
Dạ Quân Ly ko trả lời câu hỏi của Vũ Cơ mà lại trực tiếp hỏi thẳng cô
_ Ta.....!chàng vừa tỉnh lại nên nghĩ ngơi đi
_ Ta hỏi tại sao lại hưu ta.....!Dựa vào cái gì? Hả?
_ Dựa vào ta ko hề yêu chàng...
Vũ Cơ cắn chặc môi đến bật máu cố kìm ko để mình khóc nói ra những câu cố ý làm cho Dạ Quân Ly ko còn nghĩ đến mình.
_ Nói dối.....!nàng là đang đùa ta có phải ko?
Dạ Quân Ly bước nhanh đến nắm lấy tay Vũ Cơ, ánh mắt khẩn cầu nhìn Vũ Cơ như cầu mong cô nói ra từ là đang đùa.
Nhưng ko, Vũ Cơ đẩy tay hắn ra đi nhanh vào thư phòng lấy ra 1 phong thư đưa đến trước mặt Dạ Quân Ly.
_ Đây là hưu thư, ta....!đã soạn lại.
Chàng...!bây giờ là người của tam muội.
Giữa chúng ta...!dừng lại thôi.
_ Lâm Vũ Cơ!
Dạ Quân Ly tức đến phát rung khi nghe Vũ Cơ nói , Lâm Nhã Nhu thấy Dạ Quân Ly kích động như vậy liền bước tới đỡ lấy tay y
_ Quân Ly! Đừng kích động sẽ ảnh hưởng nội thương mất.
_ Ngươi tránh ra cho ta.
Ta là đang nói chuyện với nàng ấy.
Dạ Quân Ly trừng mắt nhìn Lâm Nhã Nhu
_ Được..
_ Vậy ta ra ngoài trước đợi chàng
Bị trừng như vậy Lâm Nhã Nhu liền bỏ Dạ Quân Ly ra .
Đợi Lâm Nhã Nhu đi Dạ Quân Ly nói tiếp
_ Bây giờ còn 2 ta....!Nàng có gì khó nói cứ nói ra, ta sẽ ko giận nàng.
_ Ta ko có gì để nói cả.
Hưu chàng là điều ta muốn từ lâu, ta ko yêu chàng người ta yêu là Phi Hoan.
Vừa hay tam.
muội yêu chàng như vậy lại có năng lực thống lĩnh tam quân, gả cho muội ấy cũng ko thiệt cho chàng.....!Ưm.......
Dạ Quân Ly ko muốn nghe mấy từ làm đau lòng từ miệng Vũ Cơ nói ra nữa, y vội ôm lấy cô sau đó mạnh bạo hôn lên đôi môi mà bấy lâu nay ko được chạm vào, bản thân ko màng nguy hiểm chỉ mong cô bình an mong cô tỉnh lại chỉ cần hảo hảo bên cạnh hắn cùng hắn là 1 gia đình nhưng thứ hắn nhận được là ánh mắt xa lạ, cùng những từ ngữ cố ý xé nát tim hắn, Cô dựa vào cái gì có thể làm như vậy với hắn.Hắn ko cam tâm nên đã bất chợt hôn cô
Chát...!1 cái tát giáng lên mặt Dạ Quân Ly cùng lúc đó là giọt nước mắt ấm nóng rơi xuống của trên má Vũ Cơ
_ Vô lễ! Ngươi mau về phủ của tam muội đi.
Ta với ngươi từ giờ ko còn quan hệ gì nữa.
_ Haha......!Cơ nhi! Nàng nói hưu là hưu ư? Để ta xem....nàng lập hậu bằng cách nào Ngoài ta ra...!bất kì ai cũng đừng hòng cùng nàng có hài tử....
Nói rồi Dạ Quân Ly xé nát bức hưu thư thành từng mãnh vứt trước mặt Vũ Cơ sau đó đi ra ngoài, vừa ra đến nơi máu trong miệng đã phun ra ngoài, Chất độc đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng nay lại gặp chuyện kích động liền bị nội thương mà hộc máu.
Lâm Nhã Nhu vội đỡ Dạ Quân Ly cô và hắn từ lâu sớm đã quen biết trong lúc hành quân sang nước của y, 1 lần ko may bị hổ vây quanh may mắn nhờ người của Dạ Quân Ly cứu thoát sau đó mời cô về hoàng cung nghỉ tạm, trong lúc bị hổ vồ không may chân trái bị thương nên đành nghĩ lại hoàng cung của Dạ Quân Ly 1 tháng, thời gian trôi qua cô cũng đem lòng yêu mến nhưng trái lại Dạ Quân Ly chỉ xem Lâm Nhã Nhu như tiểu muội mà đối đãi nhưng hắn ko ngờ rằng người mà hắn từng xem là tiểu muội đã gián tiếp dùng tính mạng hắn ép buộc Vũ Cơ hưu hắn.
Tạm thời ko muốn kinh động đến mẹ mình nên Dạ Quân Ly đành ở lại phủ của Lâm Nhã Nhu.
Nhìn những mảnh giấy vụn rơi lã chã dưới chân, Vũ Cơ cắn chặc môi ngăn cho nước mắt ko tuôn ra nữa, cố hít vào 1 hơi thật sâu đưa tay lau đi nước còn đọng ở khóe mắt sau đó đẩy cửa bước vào phòng Phi Hoan
nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh hắn, nhìn gương mặt tái nhợt của Phi Hoan trong lòng Vũ Cơ vốn đang đau nay lại đau hơn.
Người cô yêu vì cô đến sắp mất đi tính mạng, bị chính cô bức đến bên cạnh người khác.
Người yêu cô vì 1 bát canh nấu cho cô lại bị kẻ khác hãm hại đến thành ra bộ dạng toàn thân đầy rẫy vết roi, khắp nơi ko chỗ nào là ko bị thương, tất cả bọn họ chung quy chỉ là nhắm vào 2 mình cô nhưng lại kéo người vô tội theo cùng chỉ vì cái ghế Vương Nữ kia.
_ Tiểu Ngọc! Mang nước ấm tới đây ..