Hoàng Phủ Kiêu cũng rất kinh ngạc, xem ra An Ly vẫn biết trước đây cô đã làm rất nhiều chuyện sai trái.
Mặc dù trước đây cô đã từng mắc sai lầm, tính kế với Đồng Nhã Nhi nhưng đều không thành công, vì không có tổn thất gì. Hiện giờ An Ly biết mình sai, tất nhiên có thể sửa lại...
Hoàng Phủ Kiêu : “Ừ.”
Hắn cầm lấy khối ngọc phỉ thúy, thầm nghĩ khi đi trở về sẽ tìm người chế tác thành trang sức đưa cho Đồng Nhã Nhi.
An Ly thở phào nhẹ nhõm, hiện tại mọi chuyện đều trong kế hoạch! Không tệ, không tệ!
Đại tiệc vẫn đang diễn ra, mọi người lần lượt tặng quà, nhưng An Ly lại không có động tĩnh gì, mọi người không khỏi chú ý tới cô...
"An Ly vừa mới tặng quà cho Hoàng Phủ Kiêu, bây giờ cô ta không lấy quà cho Minh Huyền Liệt sao?"
"Thật sự là không tưởng nổi. Trong bữa tiệc sinh nhật của vị hôn phu, cô ta đã đem tặng quà cho những người đàn ông khác! Minh Huyền Liệt phải đội nón xanh như vậy!"
"Nếu là tôi, tôi không thể chịu được vợ tôi gạ gẫm người đàn ông khác!"
"Một kẻ nguy hiểm như Minh Huyền Liệt thật sự có thể chịu đựng được sao? An Ly thật sự là có thể đi tìm đường chết!"
Lòng của Hoàng Phủ Kiêu rất rõ ràng, vừa rồi An Ly nói sẽ chỉ một lòng với Minh Huyền Liệt nhưng lại tặng quà cho hắn ta, hình như trong lòng An Ly, người cô thích vẫn là Hoàng Phủ Kiêu .
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Hoàng Phủ Kiêu lại mơ hồ tốt lên.
Đúng lúc này, An Ly đi tới trước mặt Minh Huyền Liệt .
Người đàn ông thậm chí không thèm nhìn cô, anh đang nghĩ cách đối phó với người phụ nữ đã làm mất uy tín của anh ở nơi công cộng...
Đôi mắt to xinh đẹp của An Ly nhìn Minh Huyền Liệt long lanh: "Anh Huyền Liệt~ Sinh nhật vui vẻ! Em đã chuẩn bị một món quà đặc biệt tặng cho anh~"
"..." Minh Huyền Liệt hơi giật mình, chẳng lẽ còn chuẩn bị món quà khác sao?
An Ly vẻ mặt ngượng ngùng, "Em đem bản thân mình tặng cho anh ~"
Vẻ mặt của Minh Huyền Liệt ngây ra một lúc: "..."
Tất cả mọi người: "..."
"Phốc ha ha ha! An Ly thật sự là có bộ dáng! Làm sao cô ta lại nghĩ ra những lời như vậy?"
"Cho dù bây giờ cô ta không thể mang quà ra, thì Minh Huyền Liệt cũng không thể làm gì cô ta, đúng không?"
“Làm sao tiểu Ly… lại có thể nói những lời không biết xấu hổ như vậy ở nơi này?” Đồng Nhã Nhi tràn đầy không tin, trong lòng càng thêm khó chịu.
Hoàng Phủ Kiêu im lặng, hắn ta đột nhiên không hiểu An Ly vừa mới tặng cho mình một món quà quý giá như vậy, quay đầu lại nói chuyện này với Minh Huyền Liệt, chẳng lẽ cô đã thật sự từ bỏ hắn ta rồi sao?
"Haha! Em nói đùa thôi, đương nhiên là em đã chuẩn bị những món quà khác cho anh rồi!" An Ly thấy Minh Huyền Liệt nửa ngày không để ý tới mình, An Ly đành phải đổi chủ đề, cô vừa rồi chẳng qua là đang thử thăm dò, rõ ràng là muốn theo đuổi được Minh Huyền Liệt không phải chuyện là dễ dàng gì.
Nói xong, An Ly vẫy tay với vệ sĩ ở cách đó không xa, đồng thời mang theo một chiếc hộp gỗ màu đỏ sậm từ anh ta.
An Ly đưa chiếc hộp cho Minh Huyền Liệt.
Ngay lúc Minh Huyền Liệt nhìn thấy chiếc hộp, anh đã sững người. Có lẽ nào ..
Anh nhanh chóng mở chiếc hộp ra, chỉ thấy một đôi nhẫn cổ nằm yên tĩnh bên trong.
Minh Huyền Liệt hai mắt xuất thần, đây là di vật của ông bà anh... Anh đã tìm kiếm rất lâu rồi nhưng không có kết quả, nhưng lại bị An Ly tìm được?
“Làm sao cô… có được?” Không phải An Ly không có hứng thú với anh sao? Làm sao biết được anh đang tìm di vật?
An Ly cười, "Anh là vị hôn phu của em, em không quan tâm anh chẳng lẽ còn quan tâm người khác?"
An Ly đã xem nguyên tác nên biết cặp nhẫn ở đâu nên nhờ người tìm lại từ trước nhưng vẫn tốn rất nhiều sức lực.
Minh Huyền Liệt: "... Cảm ơn cô, tôi rất thích món quà này."