Hòn đảo San Andres trở thành cột mốc đánh dấu cuộc đời chính thức lật sang chương mới từ đây.
Công đoạn chuẩn bị nhẫn cầu hôn gồm thiết kế và khảm nạm đã được bắt tay vào làm từ tận mấy tháng trước tại một cửa hàng trang sức, trước kỳ nghỉ dưỡng Trần Dị mới lấy về để đem tới hải đảo cho buổi cầu hôn.
Viên ngọc lục bảo to thế kia hiển nhiên cũng đắt xắt ra miếng. Miêu Tĩnh hỏi anh lấy tiền ở đâu, Trần Dị không nói tất tật mọi chuyện, bản thân anh có thu nhập từ công việc, còn cả số tiền kiếm được trên bàn bida và sòng bạc. Miêu Tĩnh xoay chiếc nhẫn ở ngón tay, dễ thấy là ở Bogota cô không thể đeo nhẫn này ra ngoài đường được, đành phải cất kỹ trong két sắt như một món hàng sưu tầm.
Về lại Bogota, hai người đi một chuyến đến cửa hàng trang sức mua cặp nhẫn cưới có kiểu dáng rất độc đáo, rồi tiếp tục đến đại sứ quán khi đã đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của nhau – lấy giấy chứng nhận kết hôn, thành vợ chồng hợp pháp.
Tâm trạng chưa hẳn bị kích động quá mức nhưng cảm giác thì vô cùng mới lạ. “Chúc mừng cô dâu chú rể của Trung Quốc ta!” – nhân viên công tác chân thành gửi lời chúc và mời hai vợ chồng chụp một tấm hình chung, làm cả hai sững người mất một thoáng không nói năng gì.
Thực sự không có cách nào thốt lên nổi tiếng “chồng” tiếng “vợ” trước mặt người kia.
Sau khi cầm được giấy chứng nhận, Trần Dị tiện tay thả ảnh chụp hai cuốn sổ đăng ký kết hôn và nhẫn cưới lên trang cá nhân, song không để lộ ảnh và tên nữ chính, chỉ đính kèm ba chữ: “Đã kết hôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT