Thể loại: Ngọt sủng, thanh mai trúc mã, cung đình, 1v1, HE
Biên tập: AnVTNh
Tình trạng bản gốc: Hoàn 58 chương + 1 ngoại truyện
Văn án
1.
Chỉ mới tám tuổi, Tương Tư trở thành cô nhi, không còn cha mẹ trên đời, nàng được Thái Hậu nhận vào trong cung nuôi dưỡng, giáo dục.Thải tử lần đầu nhìn thấy nàng, tặng cho nàng một mảnh ngọc bội, nói nàng về sau đi theo hắn.
Thái Hậu cười cười, nói rằng về sau nàng có thể làm Thái tử phi.
Từ đó về sau, toàn bộ Đông cung đều đối đãi với nàng như Thái tử phi tương lai của họ.
Trường Ninh năm thứ sáu, tình thế trong cung hỗn loạn, để không làm liên luỵ đến hắn, nàng chủ động rời kinh đô trở về quê nhà Hoán Dương.
Hắn nói: "Đừng nghĩ sẽ trốn được, chờ ta hai năm, ta sẽ đến đón nàng."
Trường Ninh năm thứ tám, Thái tử đăng cơ xưng Đế, chẳng cần đêm dài lắm mộng, tức khắc phái người đón nàng hồi kinh.
2.
Sùng An năm thứ nhất, Đế Hậu tổ chức đại hôn, nàng cẩn trọng lo nghĩ, không biết liệu tâm ý của hắn có còn như ngày đầu.
Sùng An năm thứ hai, đương lúc ngự giá thân chinh, Hoàng hậu sinh hạ trưởng tử.
Sùng An năm thứ ba, thiên hạ thái bình, quan văn quan võ khắp triều ra sức khuyên Bệ hạ sớm nạp thêm giai lệ, khai chi tán diệp vì Hoàng gia. Hoàng hậu rời cung đến chùa Từ An ăn chay niệm Phật, Bệ hạ đuổi theo đến bên cửa suốt ba ngày liền, tức giận trách mắng một đám người trong cung, khiến cho cả triều thinh lặng, không ai dám nhắc lại ý cũ.
Sùng An năm thứ tám, Hoàng hậu mắc phải bệnh nặng, tìm kiếm danh y khắp thiên hạ vẫn không thuyên giảm. Bệ hạ cho người đào lấy hoàng lăng, nói: Nếu nàng dám chết, Cô đích thân nằm xuống bồi nàng. Hoàng hậu cố gắng cầm cự, ấy thế mà lại có kỳ tích xảy ra, bệnh tình chuyển biến tốt đẹp.
Sùng An năm thứ mười bốn, tiểu Bệ hạ lâm triều, Thái hậu cùng Thái Thượng hoàng lánh dời ở Quảng Lâm Uyển.
Bốn năm sau, hai người biến mất khỏi kinh thành, mà cùng lúc đó, trên đường xuôi về phía Nam có một đôi phu thê ăn mặc giản dị, lang quân cõng lấy nương tử, vẻ mặt bất đắc dĩ: Đã bao nhiêu năm thế rồi, mà có mấy bước nàng cũng không đi nổi.
...
Ngày nọ, Tương Tư nhớ tới cha mẹ quá cố, bèn chấp bút: Tương tư trường biệt ly.
Vừa sau đó, Lý Văn Huyên xoá mấy lời kia đi, sửa thành: Tương Tư không biệt ly.
Nên duyên quen biết từ thuở thiếu thời, một lời hứa hẹn đáng giá ngàn vàng.
Chỉ cầu thương nhớ, chẳng mong xa rời.
Hư cấu | Ngọt văn Mary Sue | Cẩn thận
Tag: Tình yêu và hôn nhân, ngọt văn.
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Chúc Tương Tư
Một câu tóm tắt: Áng văn ngọt ngào sau hôn nhân.
Lập ý: Tình cảm vẹn nguyên như thuở ban đầu.
Các số gần nhất