Diệp Quần là bị mùi hương và dâm từ uế ngữ của Diệp Thanh hấp dẫn đến sô pha.
Trên sô pha hô hấp của tiểu dâm đãng đã mỏng manh như con mèo nhỏ, rõ ràng đã không chịu nổi đối đãi như vậy, nhưng vẫn dựa vào bản năng mà mở rộng hai chân ra, dùng thân thể lấy lòng hai vị chủ nhân.
Diệp Quần nhìn Diệp Thanh bị lão cha cùng anh cả kẹp ở bên trong thao đến mức thanh âm đã khàn đi, trong lòng ngăn không được đau xót.
Lúc này hai đầu vú của Diệp Thanh một bên không biết đã bị ai đùa bỡn đến rách da, không chỉ to gấp hai ba lần ngày thường, bên trên còn có chút tơ máu chảy ra; mà một bên khác đang bị lão cha ngậm ở trong miệng gặm cắn, cũng không biết ra sao rồi, chỉ sợ so với bên kia cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Hai cái lỗ bên dưới của cậu đều bị nhét đầy, hai cây côn thịt dữ tợn không ngừng ra vào, cái miệng bên trên được tự do đang không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ câu nhân, từ đó càng khiến cho hai nam nhân trên người cậu thú huyết sôi trào.
Anh cả nhìn thấy hắn liền ý bảo cái miệng nhỏ bên trên của tiểu nô lệ vẫn còn trống, mời Diệp Quần gia nhập chiến cuộc.
Điều này khiến cho Diệp Quần có chút không nỡ. Chẳng sợ hạ thân đã sớm sưng đến phát đau, lúc này hắn lại chỉ muốn ôm Thanh Thanh vào trong ngực mà an ủi một phen.
Diệp Trí Tuyên rõ ràng thấy được biến hóa của thân thể hắn, cũng lưu ý đến tia không nỡ trong ánh mắt của hắn, trong lòng không khỏi sinh ra một tia bất mãn.
Đứa con thứ hai này của lão cũng là một người có năng lực, bản thân lão đối với hắn cùng Diệp Lăng vẫn tương đối vừa lòng, nhưng cũng có khi hắn sẽ phân không rõ nặng nhẹ nhanh chậm, giống như hiện tại, ngày thường sủng ái là một chuyện, nhưng tính nô dùng để làm gì chẳng lẽ hắn không hiểu rõ sao!.
Diệp Trí Tuyên rút côn thịt ra, giữ lấy khuôn mặt trắng nõn của Diệp Thanh, thanh âm “Bạch bạch” dâm uế không ngừng vang lên bên tai.
“Ô.” Hoa huyệt bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng, khuôn mặt lại bị côn thịt đánh vào, cuối cùng Diệp Thanh cũng có chút tỉnh táo lại. Thấy côn thịt quen thuộc gần trong gang tấc, Diệp Thanh chỉ cảm thấy yết hầu xông lên một trận khát khô, cái miệng nhỏ tham lam mà há ra, muốn đem cự vật kia ngậm lấy, “Ân ~Daddy~ muốn ăn, a ~ Daddy cho Thanh Thanh ăn kẹo que sao.”.
Diệp Trí Tuyên không cho cậu được thỏa mãn nhanh như vậy, quy đầu xẹt qua gương mặt của Diệp Thanh, cọ xát lên bờ môi của cậu nhưng lại không cho cậu ngậm vào trong miệng, dâm dịch tên đỉnh cự vật dính lên gương mặt mỹ diễm, nhìn qua vừa dâm đãng vừa mê người.
Đùa Diệp Thanh đủ rồi, lão nâng khuôn mặt nhỏ của cậu lên hướng về phía đũng quần của Diệp Quần ấn xuống, “Bảo bảo ngoan, anh hai của con cứng rồi kìa”.
Diệp Thanh bỗng nhiên bị ấn đến một côn thịt cứng như sắt, cậu chỉ cảm thấy quai hàm cũng bị đâm đau, ủy khuất mà nói, “Anh hai cứng quá cứng quá.”.
“Vậy bảo bảo muốn làm thế nào.”.
“A, ân a ~anh hai mau tới thao Thanh Thanh, thao cho đến khi cái lỗ nhỏ của Thanh Thanh hư luôn cũng không sao.”.
“Vì sao vậy?” ba ba vẫn không buông tha cho cậu, côn thịt lại một lần nữa mạnh mẽ mà đánh lên gương mặt của Diệp Thanh.
Nghe được lão cha nói như vậy, Diệp Quần biết lần này chỉ sợ là mình đã khiến cho lão tức giận, nếu trực tiếp bị dạy dỗ một chút thì cũng thôi, hiện tại, tựa hồ còn liên lụy đến Thanh Thanh.
“Ô ô.” Diệp Thanh mẫn cảm mà phát giác được không khí có chút khẩn trương, nhưng mà rõ ràng cậu đã ngoan ngoãn để bị thao rồi mà, cậu thật ủy khuất nga, “Bởi vì. Thanh Thanh là tính nô trong nhà, cho nên Daddy cùng các anh muốn thao Thanh Thanh thế nào đều được ~ ô ô, Daddy~ cho Thanh Thanh ăn côn thịt a, ô ô ~ thật đói ~”.
“Nhưng anh hai của con lại không muốn thao bảo bảo đâu, có thể là bởi vì bảo bảo đã bị thao nát rồi.”.
“Ô ô,” Diệp Thanh bị dọa đến khóc lên, vội vàng dùng hết sức lực mở to hai chân, cả người cậu đều đang ngồi trên côn thịt của Diệp Lăng, người phái sau lại một lần gia tăng chiều sâu khiến cho Diệp Lăng sướng đến thất điên bát đảo, chỉ là lúc này Diệp Thanh lại bất chấp những cái đó, nỗ lực đem hoa huyệt đỏ tươi nâng lên trước mặt Diệp Quần, “Anh hai. ô ô. Thanh Thanh không muốn, cầu xin anh hai thao vào đi, thao thế nào cũng được. Chỉ cần anh hai thích, thao hư cũng không sao. ô ô.” Diệp Lăng ở đằng sau cậu nghe xong lời này, nhịn không được cười lên, vật nhỏ này sao lại dễ lừa như vậy, rõ ràng là A Quần chọc phiền toái, hiện tại lại.
Diệp Trí Tuyên không nóng không lạnh mà nhìn Diệp Quần một cái, “Nghe thấy không? Thao hỏng nó đi.” Hạ xong cái mệnh lệnh này, lão không để ý tới con thứ hai nữa, ngược lại tập trung vào việc chính, đem côn thịt nhét vào trong miệng Diệp Thanh.
Diệp Thanh lập tức liếm hút, “Daddy thật ngọt thật lớn nga. rất thích. Ngô ngô” Cự vật thọc sâu vào trong cái miệng đang thốt ra lời dâm đãng, nó liên tục thọc vào rút ra.
Diệp Quần dùng ngón tay mở ra hoa huyệt của Diệp Thanh, âm đế đã sưng lên, môi âm hộ bị thao đến đến mức không khép lại được, nơi bị yêu thương nhiều nhất là hoa huyệt càng thảm không nỡ nhìn, vậy mà dâm thủy vẫn không ngừng chảy ra, hỗn tạp không biết là dâm thủy của chính cậu hay là tinh dịch của ai, lúc này cả người cậu dâm loạn bất kham.
Khẽ cắn môi, Diệp Quần hung hăng mà cắm vào, chọc cho Diệp Thanh thét chói tai, “A. anh hai, thật lớn, ô ô, thao chết Thanh Thanh.” Diệp Quần bất đắc dĩ, thật là không biết sống chết, phỏng chừng hôm nay cậu sẽ không được hưởng dụng xong nhanh như vậy đâu.
“Thao đến khi tiểu dâm đãng mất khống chế mới thôi.” Diệp Trí Tuyên nói.
“Oa nga!” Diệp Lăng nhịn không được huýt sáo, quả nhiên gừng càng già càng cay a, “A Quần, xem ngươi đó.”.
Diệp Thanh nghe thấy mệnh lệnh kia thì phát ngốc, vì cái gì!? Chính mình rõ ràng đã rất ngoan.
Chỉ là Diệp Trí Tuyên không cho cậu cơ hội đặt câu hỏi, lão bỗng nhiên đem côn thịt cắm vào trong miệng cậu, trực tiếp bắt đầu tiến sâu vào trong cuống họng.
“Ô ô.” Diệp Thanh bị làm cho nước mắt cùng nước miếng không ngừng chảy ra, yết hầu truyền đến từng trận nôn khan khiến cho Diệp Trí Tuyên vui sướng không thôi, lão tán thưởng mà sờ sờ đầu của con út, động tác dưới háng lại không có chút ý tứ chậm lại.
Động tác của Diệp Quần cũng ngày càng hung ác, dù sao phải thao cho đến khi vật nhỏ này mất khống chế, vậy không bằng hưởng thụ thật tốt một phen! Đem chân của tiểu dâm đãng dưới thân đặt lên vai mình, khiến cho trọng tâm cả người của cậu đều đặt vào cúc huyệt đang bị Diệp Lăng cắm đến gắt gao, sau đó lại không chút cố kỵ mà thọc vào rút ra!.
Độ sâu trước nay chưa từng có khiến cho Diệp Lăng sướng đến kêu lên, oa nga, hai người đều là em trai tốt của hắn!.
“Ân a. Sâu. Quá sâu, sướng muốn chết, ô ô. Bắn, a, muốn bắn.”.
Diệp Thanh vốn đã vô lực sau khi bắn xong càng thêm mềm mại ngã xuống người Diệp Lăng, đồng thời cũng càng thuận tiện cho động tác của Diệp Quần.
Bỗng nhiên “Bang” một tiếng, một bàn tay to tát lên cái mông vểnh của Diệp Thanh, “Tiếp tục liếm, tiểu dâm đãng.” “Ngô ngô. Ô.” Diệp Thanh nghe lời mà tiếp tục dùng đầu lưỡi hầu hạ côn thịt trong miệng, mông nhỏ lại chậm rãi cong lên.
Không biết từ khi nào, Diệp Quần đã nắm lấy phân thân của Diệp Thanh liên tục vuốt ve, hắn khiến cho vật nhỏ vừa mới bắn xong lại đứng lên lần nữa.
“Ô ô.” Diệp Thanh hầu hạ cự thú trong miệng không nói nên lời, chỉ có thể hai mắt đẫm lệ mông lung mà liều mạng lắc đầu, Từ bỏ, anh hai, bắn không ra. ô ô.
Diệp Quần nhìn côn thịt của cậu đứng lên liền buông tay, lại một lần nữa bắt đầu hung tàn thao lộng, mỗi một lần đều toàn căn rút ra, lại hoàn toàn thọc vào, quy đầu cực lớn một lần lại một lần mà lăn lộn tiểu huyệt, làm cho huyệt thịt mềm mại đỏ lên như muốn xuất huyết.
“Ngô ngô!” tiếng thét chói tai của Diệp Thanh hoàn toàn bị cự thú của Diệp Trí Tuyên chắn ở trong cổ họng, cậu điên cuồng mà lắc đầu, cậu từ bỏ, cậu bắn không ra a!.
Diệp Quần gắt gao đè lại cậu, tựa như muốn đâm thủng cậu, mỗi một lần tiến vào đều hướng tới hoa tâm mà thao, Diệp Thanh ngay cả kêu cũng kêu không được, chỉ có thể cố hết sức liếm láp đồ vật trong miệng, kích thích cho Diệp Trí Tuyên cũng phát cuồng mà thao lộng ở trong miệng cậu, hiện tại chỉ có Diệp Lăng nhàn nhàn đè lại eo của Diệp Thanh, hưởng thụ khoái cảm khi côn thịt bị cúc huyệt cắn chặt.
“Ô.” Diệp Thanh lại bị thao tới cao trào nhưng cái gì cũng bắn không ra, Diệp Quần lại không buông tha cậu, hắn nắm lấy tiểu côn thịt của cậu nhanh chóng vuốt ve khiến cho vật nhỏ kia cương đến mức muốn nổ mạnh, nó run rẩy vài cái, một cổ chất lỏng màu vàng nhạt phun ra. Trong không khí tràn ngập mùi nước tiểu tanh tưởi khiến cho Diệp Thanh khóc càng thêm lớn, ô ô, vốn dĩ đã bị thao nát, hiện tại còn mất khống chế, anh hai nhất định càng thêm không thích Thanh Thanh. Ô ô ô.
Diệp Quần thở dài nhẹ nhõm một hơi, là nước tiểu a. Chính mình vẫn còn đang ngẩng đầu, cuối cùng cũng có thể chuyên tâm hưởng thụ, vì thế hắn lại thao lộng lên.
Mà Diệp Thanh đang cảm thấy thẹn vô cùng không chỉ bị ba ba và các anh thao lộng như vậy, còn bị chơi đến mất khống chế, mặt cậu đỏ đến mức muốn phắt nổ!.
Tiểu tính nô vẫn ngây thơ không biết đầu sỏ gây tội là ai nên vẫn cố gắng bò vào trong ngực của Daddy, lúc này hạ thân lại bị hai căn côn thịt đóng cho không có cách nào nhúc nhích, cậu chỉ có thể càng thêm lấy lòng mà liếm láp cự thú của Daddy ở trong miệng.