Diệp Trí Tuyên cau mày đi tới trước sô pha, lão bất mãn nhìn con cả đang ôm con út không ngừng thọc vào rút ra. Lão cũng không để ý cùng hai đứa con trai chia sẻ tiểu dâm đãng này, điều khiến lão không vừa lòng chính là rõ ràng Diệp Lăng đã thấy lão, vậy mà hắn lại xỏ xuyên càng thêm hung ác, khiến cho đứa nhỏ dưới thân hắn ngay đến sức lực để phát hiện ra mình cũng không có.
Diệp Lăng nhìn sắc mặt của lão rõ ràng là không tốt, hắn cũng biết đây là dấu hiệu khi lão cha của mình sắp tức giận, thế là hắn chỉ có thể bất đắc dĩ mà rút cự vật ra, đem tiểu dâm đãng ở trong ngực đẩy về phía lão.
Tính cách của Diệp Trí Tuyên như thế nào hắn đều biết, tuy rằng hổ dữ không ăn thịt con, bản thân mình cũng không sợ lão, nhưng tiểu dâm đãng này quấn lão như vậy, chờ khi cậu tỉnh táo lại không chừng sẽ nổi nóng với mình, đồng thời đắc tội hai người thật sự là không cần thiết.
“Ân a.” Diệp Thanh bị anh cả đẩy đến, cơ thể mềm mại dựa lên trên người baba của cậu, lúc này toàn thân cậu đều phiếm một màu hồng phấn, hạ thân cũng bị thao đến mức dâm thủy chảy ròng ròng, nhưng vừa ngửi được hơi thở quen thuộc của Diệp Trí Tuyên, cậu rất nhanh mà quấn lấy người này, khuôn mặt nhỏ ở chỗ đũng quần của lão không ngừng cọ cọ, “A.Daddy, hoan nghênh trở về nga.”.
Diệp Trí Tuyên kéo cậu, một bên bừa bãi khinh bạc đôi môi đỏ của cậu, một bên ấn cậu ngã trên chỗ tựa lưng của sô pha, bàn tay to lớn nhằm hướng hai điểm đo đỏ trước ngực cậu mà xoa nắn, Diệp Thanh mơ hồ quấn lấy đầu lưỡi đang xâm lược trong miệng mình, bàn tay nhỏ chống lên cơ ngực rắn chắc của nam nhân, thân thể vặn vẹo muốn rời khỏi sô pha dán vào lồng ngực của nam nhân.
Chỉ là Diệp Trí Tuyên ăn đủ nước sốt trong cái miệng nhỏ của cậu rồi, lão quyết đoán bứt ra kéo theo một sợi chỉ bạc ái muội, sợi chỉ kia không nghiêng không lệch mà rơi trên đầu vú đã bị đùa bỡn đến sưng đỏ của Diệp Thanh, chọc cho cậu phát ra một trận tiếng rên rỉ bất mãn.
Mà lúc này, hai nam nhân đang bị dục hỏa đốt người lại không có tâm tư quan tâm đến bất mãn của cậu, Diệp Lăng từ phía sau hung hăng đem hai chân của Diệp Thanh tách ra, hai lỗ nhỏ ướt nhẹp cứ như vậy không có gì che đậy mà xuất hiện trước hai ánh mắt tham lam .
“Ân. Thật ngứa.Daddy. anh cả, mau tiến vào a ô ô.” Diệp Thanh đã sớm quen bị bọn họ nhìn với ánh mắt xâm lược như vậy, hiện tại cậu chỉ thành thật mà kể ra nhu cầu của mình.
Cúc huyệt đằng sau không được an ủi trong thời gian dài bây giờ đã sớm cơ khát mà chảy ra vô số tràng dịch, dù bên trong có trứng màu chưa được lấy ra cũng không thể chặn lại dâm dịch ở bên trong. Ngón tay của Diệp Lăng chọc vào hoa huyệt đem môi âm hộ hung hăng lột ra, để lộ ra tiểu âm đế run rẩy cùng đã bị thao lộng đến đỏ bừng, ngón tay với khớp xương rõ ràng của hắn tùy ý mà xoa nắn môi âm hộ.
“Ba ba muốn cái nào? Phía trước rất nóng, đằng sau rất chặt.” Diệp Lăng bày ra một bộ dáng của đứa con có hiếu, để cho lão cha chọn trước.
Diệp Trí Tuyên không mấy để ý mà liếc hắn một cái, hung khí của lão không cần ngẫm nghĩ tiến vào hoa huyệt đỏ tươi ướt át, cảm giác ấm áp và siết chặt khiến lão nhịn không được hít hà một hơi. Diệp Lăng xem bộ dáng này của lão đương nhiên biết bên trong sảng khoái đến mức nào, dù sao thì vừa rồi mình đã khai phá lâu như vậy, vừa nóng vừa mềm, đảo mắt lại bị người khác cắm mất, trong lòng thật sự không có bao nhiêu vui vẻ.
Hắn ấn tiểu dâm đãng ngã vào trên người lão cha, cũng không màng hậu huyệt vẫn còn trứng màu bên trong, phân thân bên dưới hung hăng mà cắm vào. Ân. Thật chặt, kỳ thật hai huyệt trước sau đều rất tốt, hắn chỉ là bất mãn với sự bá đạo của lão cha thôi.
“A, anh cả, đừng, mau lấy ra! Thanh Thanh sẽ bị thao hỏng mất ô ô, cầu xin anh cả!” Trứng màu ở bên trong bị dương vật của Diệp Lăng đẩy tới một độ sâu khiến cho người ta sợ hãi, Diệp Thanh sợ tới mức kêu khóc không thôi, cậu cảm thấy ruột của mình giống như sắp bị đâm thủng, đau quá a.
Chỉ là Diệp Lăng vốn đang nổi nóng sẽ không quan tâm cậu có sợ hãi hay không, cự vật không ngừng đẩy trứng màu vào sâu bên trong, một hai phải để cho quy đầu của mình đâm vào tao điểm của cậu.
“Ô ô, nhẹ chút a. phía trước thật thoải mái, a, đằng sau a. Thật trướng a. Thật thích… không được…không” nước miếng của Diệp Thanh không chịu khống chế mà chảy xuống, cả người liều mạng hướng vào trong lòng của ba ba, chỉ có điều hiện tại hạ thân của cậu bị hai cây dương vật thô to chặt chẽ đóng đinh ở chỗ cũ, không thể xê dịch được chút nào.
Cách một tầng nhục bích mỏng, Diệp Trí Tuyên đương nhiên cảm nhận được Diệp Lăng đang bất mãn, huống chi bên tai còn có thanh âm rên rỉ không ngừng xin tha của con út, có điều lão hoàn toàn không để việc này vào trong lòng, sách, để hắn thao tiểu dâm đãng này nhiều hơn một chút thì không phải là được rồi sao.
“Daddy. ô ô” Diệp Thanh rốt cuộc nhận ra anh cả của cậu hoàn toàn không có chút luyến tiếc nào đới với cậu, cậu ngược lại hướng phụ thân xin giúp đỡ, “Daddy cứu con. Ô ô, lấy trứng màu ra nếu không…a… bảo bảo sẽ chết mất. Ô ô ô”.
Diệp Trí Tuyên ôn nhu mà liếm qua lông mi của cậu, lời nói ra lại vô cùng tàn nhẫn, “Bảo bảo nghe lời. Anh cả con muốn thao như thế nào thì để cho nó thao.” Lời này khiến Diệp Thanh khóc càng thêm thương tâm.
Hai nam nhân cường thế như nhau, dường vật thường thường sẽ cách một tầng nhục bích mà va vào nhau, từ đó tự nhiên sẽ nổi lên ý đồ muốn phân cao thấp, tuy rằng nhìn bên ngoài Diệp Trí Tuyên có vẻ cấm dục nhưng ở trên giường lại không phải một nam nhân ôn nhu, mà Diệp Lăng trong lòng còn đang nghẹn một cổ tà hỏa, hai người đều đao to búa lớn mà cả căn đâm vào rồi lại rút ra, có lúc còn dùng quy đầu của dương vật để đùa bỡn lỗ nhỏ sớm đã bị lăn lộn đến sưng đỏ. Lúc hai dương vật cùng đâm vào càng là hận không thể ngay lập tức phân ra thắng bại, hai người giống như tự đưa ra một mục tiêu ngầm chính là ai đem vật nhỏ ở giữa chơi hỏng trước thì người đó chiến thắng.
Diệp Thanh kẹp ở giữa hai người chỉ cảm thấy linh hồn cũng sắp bị thao hỏng rồi, hai cái lỗ dâm của cậu đều bị thao đến tê dại, dần dần cũng không cảm giác được đau đớn nữa, chỉ có lại khoái cảm khiến cho người ta muốn bay lên liên tục truyền đến từ dưới thân, cậu bắn một lần lại một lần, dâm dịch khiến cho phần lông bao quanh dương vật của Diệp Trí Tuyên và Diệp Lăng đều ướt nhẹp.