Quý Sơ lấy khăn giấy trong túi ra, dịu dàng lau khô nước mắt vươn trên má Niên Trĩ, “Sao lại khóc?”
“Gió. . . . . . Gió lớn quá, thổi làm tôi cay mắt . . . . . . Không phải vì gì khác.”
Không muốn vạch trần Niên Trĩ, Quý Sơ tiến lên để cô nép vào lồng ngực mình, chắn gió cho cô, “Ừm, gió lớn thật.”
Niên Trĩ cầm chặt chiếc vỏ ốc trong tay mình, không muốn để Quý Sơ nhìn thấy.
Vận mệnh thật sự rất thích đùa cợt cô như thế này đây, lúc muốn thì phí hết bao tâm huyết đều không chiếm được, lúc không cần thì có được dễ dàng như trở bàn tay.
Khóc một hồi, tâm trạng của Niên Trĩ được xoa dịu phần nào, trong giọng nói mang âm mũi hỏi, “Không phải anh nói có việc bận sao, sao lại ra bãi biển?”
“Hôm nay nhà chị họ anh sang bên này chơi, chỉ đích danh muốn anh làm hướng dẫn viên du lịch. Lần đầu đến nhà tổ em cũng được nghe qua về chị ấy rồi đấy,” Quý Sơ tạm ngừng một chút, nói một câu không rõ đầu đuôi, “chính là chuyện mặc váy đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play