Xe chạy thoáng một cái đã trở lại nhà tổ, nháy mắt Niên Trĩ cảm nhận được bầu không khí trong phòng khách lầu một lạnh lẽo lạ thường.
Bà Thẩm Mạn mặt tối sầm nghiêm nghị ngồi trên sô pha, nhìn thấy bà cụ Quý và Niên Trĩ vừa về tới, lúc này sắc mặt mới dịu đi đôi chút.
“Mẹ, tiểu Trĩ, hai người về rồi.”
“Mạn Mạn, không phải con đi dự tiệc cưới ở nhà bạn con sao. Sao về sớm vậy?”
Bà Thẩm Mạn vừa nghe nhắc tới chuyện này, ngay lập tức khuôn mặt lạnh tanh. Bà lôi kéo bà cụ Quý tới ngồi xuống ghế sô pha, “Cô dâu nhà đó có cô phù dâu miệng mồm không sạch sẽ, nói bóng nói gió với con kêu gì mà Niên Trĩ cố ý quấn lấy Quý Sơ, tối qua còn ra tay đánh nhỏ em họ của nó. Con nhìn mấy người đó diễn trò bực muốn chết, nên về nhà cho rồi.”
Nói xong rồi, bà mới chú ý tới Niên Trĩ bên kia vẫn còn đứng yên một chỗ, “Tiểu Trĩ, sao con còn đứng đó, mau tới đây ngồi.”
Hả? Dì Thẩm Mạn vậy mà không thấy giận cô sao? Chẳng lẽ đây là một phương thức trừng phạt mới à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play