Tạ Tịch Trạch: “.....”
Tống Liệt ở trước mặt Tạ Tịch Trạch, cho dù là biểu cảm hay giọng nói, đều như đang nói sự thật, nếu không phải cậu đang giả vờ mất trí nhớ, thì chắc chắn đã bị Tống Liệt lừa gạt rồi.
Ánh mắt Tống Liệt vừa chăm chú lại thâm tình, Tạ Tịch Trạch chỉ nhìn thoáng qua, trái tim vô thức đập loạn.
Cậu cúi đầu bật cười, che giấu đôi mắt ẩm ướt của mình, bình ổn lại cảm xúc, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Tống Liệt, “Tống tiên sinh, chú đừng nói đùa nữa.”
Giọng nói cậu có chút cáu kỉnh: “Chú muốn lừa tôi thì nói chuyện gì thực tế hơn đi. Tôi còn chưa tới mười tám tuổi, kiếm đâu ra một người thành đạt như chú làm chồng chứ? Nếu như chú nói thật, chẳng lẽ chúng ta yêu nhau từ lúc tôi chưa thành niên sao? Tôi còn nhỏ tuổi như vậy, hành vi của chú là đang dụ dỗ trẻ vị thành niên đấy.”
Đôi mắt Tạ Tịch Trạch đầy lên án, nói xong lại xấu hổ cúi đầu xuống, buồn bã nói: “Tống tiên sinh, trước khi bố tôi rời đi đã giao tôi cho chú, có lẽ đã rất phiền toái đến chú rồi, bây giờ tôi đã sắp mười tám tuổi, cũng sắp trưởng thành, tôi có thể tự lo cho mình, tương lai cũng sẽ hiếu kính với chú.”
Hai chữ ‘hiếu kính’ làm cho khóe miệng Tống Liệt giật giật, “.......”
Tạ Tịch Trạch không ngẩng đầu, đương nhiên không thể thấy được cảm xúc cuộn trào đang không ngừng biến hóa trong mắt hắn.
Tống Liệt lạnh nhạt hỏi cậu, “Tiểu Trạch, em nhất định phải nói những lời này với tôi sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT