Tống Liệt âm thầm điều tra bệnh án của Tạ Tịch Trạch, hôm sau bác sĩ đã liên lạc với hắn, hắn đã xem kỹ các tình trạng được ghi trong sổ bệnh án, tất cả đều rất hợp lý nhưng hắn vẫn thấy có điều gì đó rất kỳ lạ.
Tạ Tịch Trạch không biết đã có chuyện gì xảy ra với Tống Liệt, gần đây hắn chẳng khác gì một tên bị bệnh tâm thần phân liệt vậy. Một giây trước còn vô cùng ôn nhu nhìn cậu, giây sau ánh mắt kia như muốn ăn tươi nuốt sống cậu luôn vậy. Cậu không đoán được gương mặt điển trai kia đang ấp ủ âm mưu gì, hắn không lạnh không nhạt tự nhiên cười, treo trên gương mặt anh tuấn kia trông thực sự rất khủng bố.
“Tiểu Trạch.” Người đàn ông nhẹ nhàng tới gần, rõ ràng hắn muốn nói với cậu chuyện gì đó.
“Tôi đi tìm bà nội.” Cả người cậu bị dọa lạnh toát, một khi sắc mặt Tống Liệt thay đổi, cậu sẽ tìm cớ chuồn đi, đi chăm sóc bà nội.
Tống Liệt nhìn bóng dáng đứa nhỏ trốn đi mà mỉm cười, nụ cười tắt đi gương mặt hắn lập tức tối sầm lại, lại về phòng gọi điện thoại, nếu như chưa nhận được chứng thực hắn sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Không bao giờ bỏ qua.
Tạ Tịch Trạch không hề biết Tống Liệt đang điều tra mình, ở thôn Hoa Sen không có địa điểm vui chơi giải trí nào, trên tivi cũng có rất ít kênh truyền hình, chỉ có một vài kênh địa phương, chiếu đi chiếu lại bộ phim tình cảm nông thôn, cậu xem hoài cũng thấy chán, còn hi vọng cô bé họ Trương kia sang đây tìm mình để nói chuyện.
Mặc dù cậu không có tâm tư khác với cô bé ấy nhưng nghe cô kể chuyện ở bên ngoài cũng rất vui, trước đây cậu từng cho rằng mình là chim sẻ ngụy trang thành chim hoàng yến trong lồng son, nhưng bây giờ ngay cả chim sẻ cũng không phải, chim sẻ còn có thể bay lượn trên không trung, bay tới vô số nơi cậu chưa tới bao giờ, thật ra cô bé kia mới chính là cánh chim bay lượn trên bầu trời, còn cậu chỉ là một loài bò sát cam chịu thu mình trong lồng mà thôi.
Tạ Tịch Trạch người tự chế giễu mình là loài bò sát nào đó, vẫn không có tính toán bay đi, bởi vì sắp tới có chuyện sẽ khiến cậu cau mày ủ rũ.
Sắp tới sinh nhật thứ 18 của cậu, trước đây cậu rất ít tiếp xúc với bà nội, đến khi bà chết đi cũng không quá đau lòng, nhưng hiện tại cậu đã sống cùng với bà cụ một tháng ở đây, không chỉ vì quan hệ huyết thống ràng buộc, mà cậu còn rất thích bà cụ nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT