Hôm nay Tống Liệt vẫn phải đi gặp mặt một số lãnh đạo bên kia, lần này ra ngoài hắn mang theo một người lái xe kiêm vệ sĩ, thứ hắn muốn không ai cản được, mấy ngày này hắn rất bận, cũng có mấy tiệc rượu chúc mừng, mặc dù không ai dám ép hắn uống, nhưng lúc cần thiết hắn vẫn uống mấy ly, mọi người đều nâng ly cung phụng hắn thành thần tài, cả mặt hắn đều lạnh nhạt, mất hứng.
Tiệc tàn, tài xế canh cửa định chạy tới đỡ nhưng Tống Liệt dơ tay cản lại, tài xế im lặng lùi lại, sau đó mở cửa mời ông chủ ngồi trong xe.
Ba giờ sáng mới về tới thôn Hoa Sen, trong thôn nuôi rất nhiều chó, để dùng trông nhà, lúc xe tiến vào sân nhỏ Tạ gia, chó sủa vô cùng ầm ĩ.
Tống Liệt đi vào nhà, bên trong sân tối om, hắn chưa vào phòng Tịch Trạch Tạ ngay mà lấy một bộ quần áo từ vali ra để thay, sau đó lấy nước lạnh trong sân chậm rãi gặp quần áo.
Đợi mùi rượu trên người giảm bớt mới mặc quần thùng thình vào, rồi nhẹ nhàng mở cửa, trong đêm tối quen thuộc đi tới giường Tịch Trạch Tạ, hắn lặng lẽ nhìn người ở trong bóng tối, tự miêu tả ra dáng vẻ của đứa nhỏ.
Sinh hoạt của Tống Liệt rất có kỷ luật, tửu sắc đều không bị dính vào, tối nay vì uống vài ly mà đại não có chút mệt mỏi, muốn được nghỉ ngơi.
Tống Liệt cong lưng muốn ôm đứa nhỏ đang cuộn người ngủ say vào lòng, nhưng chưa kịp chạm vào người thì đã nghe thấy giọng nói mềm như bông, chẳng khác gì một cánh hoa trong bóng đêm bay vào lòng hắn.
Tịch Trạch Tạ nhìn hắn: “Chú muốn làm gì?”
Tống Liệt nói: “Đánh thức em.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play