Tạ Tịch Trạch cắn rất mạnh, máu trên tay Tống Liệt dính trên môi cậu, cậu còn cố ý dùng răng nghiến dọc theo vết thương, răng cắn vào thịt vết thương, nhưng Tống Liệt không nhíu mày, cũng không dãy dụa, trong ánh mắt đều là nuông chiều, chẳng khác gì bị cắn cho sảng khoái, thậm chí một tay còn vuốt ve đỉnh đầu Tạ Tịch Trạch như cưng nựng chó con.
Tạ Tịch Trạch phun máu trong miệng ra, nhìn miệng vết thương mình cắn ra, trong lòng cực kỳ vui vẻ, nhưng đến lúc nhìn vẻ mặt không hề thay đổi của Tống Liệt, thì không còn bõ tức nữa.
Cậu kéo quần lên, hất hàm: “Không đau sao?”
Đau thì có đau, nhưng đau này đối với Tống Liệt chẳng bõ bèn gì, hắn quan sát biểu tình Tạ Tịch Trạch, lời nói chuẩn bị thốt ra lập tức sửa thành: “Rất đau.” Hắn nghĩ, nói như vậy thì cậu sẽ vui vẻ.
Tạ Tịch Trạch cười lạnh, lấy khăn giấy, khạc máu ở trong miệng ra, “Đau là được rồi, không đau sẽ không nhớ kỹ.”
Nhìn thấy máu vẫn đang chảy, cậu rất vừa lòng, tiến lên hai bước, thấy Tống Liệt không có ý định đi theo mình liền nói: “Nếu ông làm tôi đau, tôi sẽ khiến ông đổ máu, nếu ông không có ý thức làm người lớn tuổi thì tôi cũng không khách khí với ông, không có người lớn nào lại cởi quần của đứa trẻ mình nuôi lớn cả.”
Tống Liệt nhìn cậu, cười nửa miệng, nói lại lần nữa: “Rất đau.” Rõ ràng chẳng biết hối hận khi đánh mông cậu.
“Ừ.” Tạ Tịch Trạch gật đầu, hai tay đút túi quần, đá giày đi ra ngoài: “Đừng trách tôi không nói trước, mau đi chích ngừa uốn ván đi, bằng không xảy ra chuyện đừng đổ lên đầu tôi.”
Tống Liệt không nhịn được cười, cười tới khi Tạ Tịch Trạch dùng vẻ mặt đồ tâm thần nhìn hắn, rồi lập tức quay người đi ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play