Áo sơ mi trắng cùng quần tây, chất liệu vải rất tốt, một thân này cực kỳ đơn giản, cũng cực kỳ thử thách dáng người mặc, hiển nhiên Chu Diệu Nhiên có thể qua được thử thách này, thậm chí trực tiếp kéo anh ta đi quay quảng cáo cũng được.
Chu Diệu Nhiên dẫn Trần Niệm đi vào trong, cô cảm thấy nơi này thực sự không giống một nhà hàng, mặc dù có bàn ăn rải rác, ghế ngồi và ghế sofa được thiết kế riêng, quầy bar lộng lẫy, nhưng ở đâu cũng có thể nhìn thấy máy tính trên bàn cùng bảng đen có rất nhiều mã code khác nhau chiếm cả một bức tường.
Trần Niệm mải mê nghiên cứu đến nỗi Chu Diệu Nhiên ở phía trước đã dừng lại bước chân khiến cô không kịp phanh mà giẫm lên gót chân người đàn ông. Trần Niệm ở trong lòng thầm nổi lên một tiếng chửi thề của Giang Triết, cô rụt chân lại, không dám nhìn đối phương, cảm thấy sai lầm này chính là làm nhục chỉ số thông minh của mình.
Chu Diệu Nhiên cũng hoàn toàn xem khúc nhạc đệm này như chưa bao giờ xảy ra, kéo ghế dựa ra cho cô rồi nói, "Mời ngồi."
Trần Niệm lúc này mới nhìn lên, trước mặt là một cái bàn dành cho hai người, trên bàn đã có đồ ăn, nhưng Trần Niệm cực kỳ chán ghét, nhìn món salad lành mạnh này, nói là món salad lành mạnh là dễ nghe, ở trong mắt Trần Niệm chính là một đống cỏ. Nhưng mà đại thần mời ăn cỏ, dù có thế nào cũng không thể nhăn mặt được, cho nên thuận thế ngồi xuống.
“Không có gì muốn hỏi sao?” Chu Diệu Nhiên ngồi xuống đối diện với cô, mở khăn ăn đặt lên đùi.
“Anh nói, tôi sẽ nghe.” Trần Niệm đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play