Cảnh Dung đến trước đường Thế Gia, gửi tin nhắn cho Trần Niệm. Bốn chữ ngắn ngủi: "Anh tới tìm em." Tin nhắn này nằm trong inbox hơn nửa tiếng mới được Trần Niệm mở ra, Trần Niệm bỏ ra một giây đọc xong, bỏ ra nửa giây nhớ tới chuyện Giang Triết vừa mới xuống lầu.
Trong lòng suy nghĩ dù có chết cũng không được để hai người này đụng mặt, cô mở cổng lớn của khu chung cư ra, thật sự linh nghiệm đúng như bốn chữ oan gia ngõ hẹp. Giang Triết đang đè Cảnh Dung lên mui xe, đèn đường chiếu sáng vào cơ thể đang toát ra sự giận dữ của anh. Đúng như anh từng nói, dựa vào sức mạnh của anh, nếu như anh muốn thì có thể xử Cảnh Dung. Thấy một đấm của anh định vung tới, Trần Niệm trực tiếp nói: "Dừng tay."
Nhưng mà cú đấm này vẫn mạnh mẽ giáng xuống, Trần Niệm cất bước đi về phía bọn họ. Giang Triết lui lại.
Trần Niệm đeo kính mắt, thấy rõ máu trên khoé môi Cảnh Dung và nụ cười yếu ớt của anh ta so với màu máu còn chói mắt hơn. Trần Niệm nhìn lướt qua máy quay giám sát cách đó không xa, cô nghĩ Cảnh Dung nhất định cũng nhìn thấy.
Cô đứng nghiêm, hai người đàn ông nhìn về phía cô.
"Lần trước bác gái dặn em mua đĩa game CD, hôm qua em quên đưa cho bác ấy." Một câu nói không liên quan như thể cầm nhầm kịch bản, nhưng Trần Niệm như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục nói: "Hướng dẫn lắp đặt em viết giấy kẹp ở bên trong, cơ bản chỉ cần mơ ra ấn xuống là được."
Giang Triết nhận túi đựng đĩa cô đưa tới, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Chẳng lẽ cô không nên biểu đạt một cái nhìn đối với hành vi anh đánh Cảnh Dung sao? Lúc này lại như không thấy mà nói sang chuyện khác là chiêu mới của cô hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT