Trần Niệm ngồi trên ghế dài của bệnh viện, đầu cô rất đau. Trên trán cô nổi một cục u lớn, xung quanh toàn là bệnh nhân bị các loại ngoại thương. Dì bên cạnh Trần Niệm vừa mới đứng lên lấy số xếp hàng khám bệnh, một chú có cái chân phù như bánh bao đã ngồi xuống, hình như mấy ngày rồi không tắm rửa, mùi chua lập tức khiến Trần Niệm choáng váng.
Cô nhanh chóng đứng lên, khẽ xê dịch đến bên cạnh Giang Triết đang đứng xếp hàng. Giang Triết nhìn thấy cô liền kéo cô vào lồng ngực như thể diều hâu bảo vệ gà con: "Tại sao em lại tới đây? Chỗ này đông đúc lắm."
Trần Niệm yếu ớt liếc anh một cái: "Nhưng mà chỗ kia thì không thể ở lại lâu hơn dù chỉ một giây."
Xếp hàng hơn mười phút, rốt cuộc cũng đến lượt Trần Niệm. Bác sĩ nhìn cục u trên trán cô một chút, rất nhanh đã đưa ra kết luận. Bác sĩ đắp thuốc cho cô, lại đưa thuốc mỡ giúp giảm sưng, dặn cô chú ý quan sát một quãng thời gian xem có xuất hiện triệu chứng choáng váng đau đầu hay không, nếu như không có thì chỉ bôi thuốc là được, còn nếu có thì phải đến bệnh viện chụp CT. Trần Niệm đã lường trước kết quả chỉ đơn giản như vậy thôi, kéo Giang Triết định đi. Nhưng anh không cất bước mà nán lại hỏi bác sĩ có chắc chắn là không còn vấn đề gì hay không, cuối cùng lúc ra về vẫn còn hơi không yên tâm.
Rời khỏi bệnh viện, Trần Niệm thật sự có thể dùng bốn chữ "sức cùng lực kiệt" để hình dung. Còn về Giang Triết, đại khái là anh cũng hối hận đến xanh cả ruột, hận không thể đảo ngược thời gian.
"Anh đưa em đến đường Thế Gia nhé?" Giang Triết hiếm khi dùng giọng điệu ỉu xìu như vậy để nói chuyện.
Trần Niệm mệt mỏi gật đầu, anh nhắm hai mắt lại, một chữ cũng không nói.
Giang Triết im lặng lái xe, trên đường gặp phải kiểu tài xế lái xe mù quáng không chịu quan sát trước sau anh cũng nhẫn nhịn không dám lớn tiếng, chỉ sợ làm ồn tới vị tổ tông bên cạnh. Đoạn đường đến khu chung cư này thật sự rất ngột ngạt.
Đã đến nơi cần đến nhưng Trần Niệm vẫn ngủ say. Giang Triết nâng cao nhiệt độ của máy điều hoà lên một chút, giúp cô hạ thấp chỗ ngồi, không làm phiền cô. Khi Trần Niệm tỉnh lại, trời đã sắp tối. Cô ngồi dậy, không nhìn thấy Giang Triết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play