TG12]: Tui Là Một Cây Sát Bút
Lúc này, một chồi non đột nhiên uyển chuyển vươn ra từ đầu cành khô, ánh lên màu xanh biếc. Ngay sau đó, chồi thứ hai, chồi thứ ba...... Lần lượt mọc dài ra, nhanh chóng che phủ hết các cành khô, rồi tới thân cây, tạo thành một chiếc ô màu xanh khổng lồ.
Cảm nhận được hơi thở của mẫu thụ, các Tinh Linh máu lai đều lệ nóng doanh tròng, họ cùng nhau cúi người xuống, thành kính và vui sướng chào đón người mẹ của bọn họ.
Nước Sinh Mệnh giữa không trung dưới sự dẫn đường của Thần Mộc Tự Nhiên bắt đầu hội tụ ở giữa, chỉ trong chốc lát đã ngưng tụ thành một giọt nước, giọt nước từ từ rơi xuống, nhẹ nhàng nhỏ xuống mảnh đất bên cạnh Thần Mộc, ngay sau đó, một dòng suối trong vắt tuôn ra, trên mặt đất hình thành những gợn sóng, ngay sau đó hóa thành một luồng hơi thở Tự Nhiên khổng lồ nhanh chóng lan ra khắp xung quanh.
"A!" Ma Tộc gào thét trong đau đớn, ôm một thân rỉ sét loang lổ hoảng sợ vội vàng chạy ra khỏi rừng rậm.
Sức mạnh của Thần Mộc Tự Nhiên và Suối Sinh Mệnh đồng thời bùng nổ làm bọn chúng thấy rất đau đớn, cơ thể cường đại của chúng như bị nhiễm phóng xạ, sự sống nhanh chóng trôi đi.
Khi bọn chúng chạy trốn, các chủng tộc trong Liên Minh vẫn chưa thoát khỏi cơn bàng hoàng. Sự chú ý của bọn họ vốn đều đổ dồn vào Ivy, nhưng không ngờ được Thượng Khả bên cạnh Ivy lại là Tinh Linh Thần Mộc. Chẳng trách cậu có thể độc lập mở ra phong ấn Quỷ Ngọc, chẳng trách cậu sẽ ở bên Ivy! Một người trong cơ thể phong ấn Suối Sinh Mệnh, người còn lại là hóa thân của Thần Mộc Tự Nhiên.
Trong một đêm, Suối Sinh Mệnh và Thần Mộc Tự Nhiên mà mọi người vất vả tìm kiếm cứ thế hiện ra trước mắt bọn họ.
Hạnh phúc đến quá đột ngột, ai cũng ngỡ như mình đang nằm mơ.
Người khó chịu duy nhất ở đây có lẽ chỉ có Ivy.
Hắn đứng lặng dưới gốc cây, sững sờ nhìn cây Thần Mộc Tự Nhiên sức sống dạt dào này, trái tim co thắt đau đớn.
Vốn là hắn phải hy sinh, kết quả cuối cùng biến mất lại là cậu.
Ivy đưa tay lên chạm nhẹ vào thân cây, vừa cảm nhận hơi thở của cậu, vừa gọi tên cậu trong tim: Khả Khả......
【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 1-- Hồi sinh Thần Mộc Tự Nhiên. 】
Thượng Khả cứ nhìn không gian Hệ Thống không đổi, không có hứng thú nói chuyện, cả người ủ rũ.
Hệ Thống có lẽ cảm thấy bộ dạng này của cậu quá lãng phí giá trị phần thưởng của gói biểu tượng cảm xúc hoàn mỹ, vì thế nói:【 Chỉ cần ký chủ hoàn thành một nhiệm vụ chủ tuyến và một nhiệm vụ phụ tuyến ở thế giới tiếp theo, cậu sẽ nhận được hai chiếc chìa khóa hồi tưởng. 】
Ánh mắt Thượng Khả sáng lên, ngay lập tức tràn trề năng lượng.
【 Xin ký chủ lựa chọn kỹ năng tiến hành học tập. 】
Về cơ bản thì tất cả các kỹ năng do Hệ Thống cung cấp đã được mở khóa và có thể tùy ý học tập.
Thượng Khả tìm kiếm trong chốc lát, cuối cùng nhắm mắt chọn ra hai kỹ năng, dù sao chỉ cần có đủ thời gian, sớm muộn gì cậu cũng có thể nắm giữ tất cả các kỹ năng, chỉ là có hơi thiên vị chút thôi.
Với sự cải thiện của các hạng tố chất, thời gian để cậu học các kỹ năng cũng đã được rút ngắn rất nhiều, hơn nữa độ khó của các kỹ năng cũng có thể điều chỉnh theo nhu cầu và sở thích của cậu. Một số kỹ năng chỉ cần đạt trình độ sơ cấp, còn một số kỹ năng quan trọng thì cần phải dốc lòng.
Sau khi ra khỏi không gian trăm luyện, Thượng Khả bước vào thế giới tiếp theo với một ý chí chiến đấu sục sôi.
Mặc dù Thượng Khả đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mỗi lần đều bị hiện thực hung hăng đổi mới thế giới quan.
Lần này cậu xuyên thành một cây bút, hơn nữa là một cây "Sát Bút" vừa nghe tên đã cảm thấy hố rồi! Thật ra nó là một cây Linh Bút chuyên lấy sát khí làm thức ăn.
Nguồn gốc xuất thân của nó không thể xác minh được, vì từ khi có ý thức tới nay, nó đã dựa vào việc hấp thụ sát khí của loài người để sống, tất cả những yếu tố tiêu cực như ghen ghét, giận dữ, tà niệm, dâm - dục, giết chóc, ..... , đều là thức ăn của Linh Bút. Bản thân Linh Bút cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm tính của người khác, bất cứ ai không có ý chí mạnh mẽ đều có thể làm ra lựa chọn sai lầm dưới ảnh hưởng của sát khí, dấn thân vào con đường sai lầm, từ đó sinh ra nhiều sát khí hơn.
Sát Bút có thể thay đổi hình dạng Bút tùy ý theo sự thay đổi của thời đại và nhu cầu của hoàn cảnh, từ Bút lông ngỗng ban đầu, Bút lông đến Bút máy, rồi Bút bi, Bút ký tên và thậm chí cả phấn, Bút chì màu, Bút dạ, v..v.
Cho đến thời điểm hiện tại, Sát Bút đã biến thành cây Bút Ma Thuật* được sử dụng phổ biến nhất trên hành tinh Tahm. Bút Ma Thuật có hai loại là bút viết giấy và bút viết kỹ thuật số với nhiều hình dạng khác nhau, có hình trâm cài, hình khuy măng sét, hình son môi, hình khuyên tai, hình đồng hồ, v.v.
(*Bề ngoài của nó không khác gì một chiếc bút bi bình thường. Nhưng khi viết trên giấy trắng, nó không hiện rõ mực, phải quay đầu bút, chiếu đèn laze mới đọc được. Bút ma thuật - Bút tàng hình có tính năng nổi trội là khi viết sẽ trong suốt, không màu, không mùi. Do đó không ai có thể đọc được chữ do bạn viết ra trừ khi có cây bút ma thuật trong tay. Trên cán bút có gắn một chiếc đèn phát ra ánh sáng cho phép bạn xem được nội dung đã viết. Bút viết sử dụng một loại mực đặc biệt, ngoài khả năng "tàng hình", bạn có thể viết chúng lên nhiều chất liệu khác nhau như gỗ, đá, kim loại...", cây bút đang tạo ra một trào lưu trong giới trẻ tại các quốc gia như Trung Quốc, Hàn Quốc, Hong Kong...)
Sát Bút đã tồn tại hàng ngàn năm và chưa bao giờ lo lắng về tình trạng thiếu thức ăn. Bản chất phức tạp của con người luôn có thể tạo ra đủ loại sát khí kỳ lạ. Cho đến khi nó bị một " Người tốt vô song" mua lại, cuối cùng tận thế của nó cũng đã đến. Dù có mê hoặc như thế nào thì người này vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc của mình, giữ được bản tính lạc quan và nhân hậu, dù hai bàn tay trắng cũng không bao giờ oán trời trách đất, có thể nói là mẫu người của một bậc thánh nhân.
Để hấp thụ sát khí, trước tiên Sát Bút phải ký kết khế ước, chỉ khi khế ước được thành lập, nó mới có thể hấp thụ sát khí từ người khế ước và những người xung quanh người khế ước. Thật không may, Sát Bút đã ký khế ước với người tốt vô song này, từ đó về sau chưa bao giờ được ăn no, càng ngày càng suy yếu, cũng may sát khí tích lũy trước đó đủ để nó duy trì mạng sống.
Nó cố gắng chịu đựng, cuối cùng cũng đã đợi được đến ngày người tốt bụng này vĩnh biệt cõi đời. Ngày người đó mất, Sát Bút quả thực là nước mắt lưng tròng, không kìm được mà ngửa mặt lên trời thét dài: Cuối cùng cũng đã hết khổ!
Nhưng nó hoàn toàn không ngờ được chuỗi ngày bi thảm còn ở phía sau.
Là di vật của lão nhân, Sát Bút đã được truyền lại cho con trai của lão nhân, một người đàn ông tên là "Văn Cảnh Nhung". Điều khiến nó mừng như điên là người đàn ông này không nhân hậu và giản dị như cha hắn, ngược lại, hắn sát phạt quả quyết, dã tâm cực lớn, luôn thuận lợi trên thương trường, bị rất nhiều đối thủ cạnh tranh coi là hổ sói.
Sát Bút thầm nghĩ chắc trên người người này phải có nhiều sát khí lắm, khẳng định có thể cho mình ăn no căng. Kết quả lại là nó chẳng ăn được cái mịe gì hết!
Người đàn ông này quả thật không phải là người tốt, nhưng hắn có được vận may khiến Sát Bút tuyệt vọng. Vận mệnh tốt lành do cha hắn tích lũy lúc sinh thời đều trở thành phúc khí che chở cho hắn! Người nào có được phúc khí này thì số mệnh đã định là bách quỷ bất xâm, gặp dữ hóa lành, làm quan thì một bước lên mây, kinh doanh thì tiền vô như nước. Có thể nói là thuận buồm xuôi gió, mọi việc đều thuận lợi.
Bản thân Sát Bút có chỉ số IQ không cao, rất ít khi chủ động chọn người khế ước, theo nó thấy thì bất kể là ai cũng đều có sát khí, vấn đề là ít hay nhiều thôi. Nhưng nó hoàn toàn không ngờ mình lại gặp phải khắc tinh tới hai lần liên tiếp. Một là bản chất hiền lành, một là vận may bám thân.
Đi theo người tốt chẳng qua chỉ nhịn đói thôi, nhưng đi theo Văn Cảnh Nhung, không chỉ phải chịu đói, quanh năm còn phải tắm mình trong ánh sáng chói lóa của phúc khí, có muốn hấp thụ sát khí của những người xung quanh cũng cực kỳ khó khăn.
Sát Bút hấp hối và giãy giụa mấy chục năm, cuối cùng cũng từ bỏ, buồn bực mà chết trong ánh sáng chói lóa của phúc khí.
Kỳ thật chính là linh trí tiêu tán, sau đó Thượng Khả tới đây, thay nó trở thành một cây Sát Bút.
【 Nhiệm vụ chủ tuyến -- giải quyết vấn đề công việc cho một nghìn người dân lang thang thất nghiệp, công nhân viên chức bị sa thải, quân nhân xuất ngũ hoặc những người được thả ra sau khi chấp hành xong bản án. 】
Thượng Khả: "......"
Làm một cây Sát Bút gây nguy hiểm cho xã hội và mê hoặc lòng người, cậu cảm thấy nhiệm vụ này không có tí nào liên quan đến mình á!
Đang nghĩ ngợi linh tinh thì đột nhiên bị một bàn tay to gỡ từ trên tay áo xuống, cầm rồi xoay vài cái, lập tức chuyển từ Bút khuy măng sét thành một cây Bút Ma Thuật, sau đó trên máy tính bảng ký một cái tên rồng bay phượng múa: Văn Cảnh Nhung.
"Thông báo cho Aisai, bảo cậu ta ngày mai đi Philadelphia." Văn Cảnh Nhung phân phó thư ký.
"Vâng, Văn tổng." Thư ký cất máy tính bảng đi, trả lời một cách cung kính.
Văn Cảnh Nhung nghịch cây Bút Ma Thuật trên tay, suy nghĩ một lát rồi nói: " Tiệc rượu tối nay từ chối cho tôi, tôi có hẹn khác rồi."
"Vâng, có cần tôi sắp xếp tài xế cho ngài không ạ?"
"Không cần." Nói xong, Văn Cảnh Nhung lại gấp cây Bút Ma Thuật thành khuy măng sét rồi cài vào trên tay áo mình.
Trong quá trình Thượng Khả bị di chuyển, may mắn được đối mặt với nốt ruồi son trên lòng bàn tay hắn.
Rất tốt, Văn Cảnh Nhung không chỉ là anh giai nhà cậu, mà còn là " Cơm ăn áo mặc" của cậu ở thế giới này! Nhưng mà chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.
Ánh sáng phước lành lấp lánh trên người hắn quả thực chính là sát khí chà bá. Thượng Khả có lẽ có thể hiểu được tại sao Sát Bút chính chủ lại buồn bực mà chết rồi, sống dưới độ sáng chói như vậy, muốn cậu không trầm cảm cũng khó.
Sau khi Văn Cảnh Nhung rời khỏi công ty, hắn lái xe trở về nơi ở của mình. Ném chìa khóa xe xuống, sải bước vào phòng, tắm rửa, thay quần áo, nhìn thời gian, lại xoay người đi ra ngoài.
Trước khi ra ngoài, còn không quên gài Bút khuy măng sét thương hiệu Thượng Khả lên tay áo.
Lúc này đã đến giờ ăn tối, Thượng Khả đoán Văn Cảnh Nhung đã hẹn ai đó ăn tối.
Quả nhiên, hắn đi vào một nhà hàng Tây cao cấp, dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, bước đến vị trí cạnh cửa sổ, nơi có một cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi đang ngồi.
"Xin lỗi, đã đến muộn." Văn Cảnh Nhung thân sĩ nhẹ giọng xin lỗi. Thật ra, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ nhưng cô gái đã đến sớm hơn anh.
"Không sao, là tôi đến quá sớm." Cô gái ngượng ngùng cười.
Hai người hình như chỉ mới quen nhau gần đây, nói đều là những chủ đề liên quan đến sở thích, trông như là đang...... Xem mặt!
Trong lòng Thượng Khả có chút khó chịu lẩm bẩm, không lẽ đời này anh giai nhà cậu là trai thẳng?
Cô gái có vẻ rất thích Văn Cảnh Nhung, trong mắt lộ ra vẻ e thẹn.
Thái độ của Văn Cảnh Nhung lại có chút kỳ quái, lúc đầu còn ôn hòa, nhưng sau vài câu trò chuyện, vẻ mặt hiển nhiên trở nên lãnh đạm, trong mắt cũng không còn chút cảm xúc nào nữa. Ăn cơm xong, hắn đưa cô gái về nhà, cuối cùng ngay cả một câu khách sáo lần sau lại gặp cũng không nói đã rời đi.
Trong lòng Thượng Khả thấy là lạ, nếu không thích thì tại sao còn mời người ta đi ăn tối, lại còn từ chối tiệc rượu thương nghiệp?
Văn Cảnh Nhung trầm mặt trở về nhà, cau mày chán ghét khi ngửi thấy mùi nước hoa trên người. Sau đó hắn cởi quần áo rồi khỏa thân bước vào phòng tắm.
Phải nói rằng dáng người anh giai nhà cậu thật sự rất tuyệt bất kể là ở thế giới nào, cao lớn đĩnh bạt, tỉ lệ hoàn mỹ, cơ bắp cuồn cuộn, có thể so với một vận động viên bóng rổ. Còn về diện mạo, tiêu chuẩn tà mị quyến rũ xấu xa của tổng tài bá đạo. Thượng Khả nhìn mặt mình quá nhiều, bởi vậy đã có chút chết lặng đối với xấu đẹp.
Cậu từ dưới tay áo lăn ra, nằm ở trên giường lớn màu tối tỏa sáng lấp lánh.
Văn Cảnh Nhung vô cùng nâng niu quý trọng "Di vật" của cha mình, trước khi đi ngủ còn không quên đặt Thượng Khả ở đầu giường.
Sau khi tắt đèn, căn phòng trở nên tối om, chỉ có vài tia sáng lọt vào qua cửa sổ.
Thượng Khả yên lặng đợi trên chiếc tủ đầu giường, suy nghĩ tìm cách hoàn thành nhiệm vụ. Nếu cứ giữ hình thái cây Bút Ma Thuật, chắc chắn cậu sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ. Sát Bút đã tu luyện lâu như vậy, không biết có thể biến thành hình người không?
Thượng Khả thử một chút, đáng tiếc là không thành công. Cậu có thể ngưng tụ thành trạng thái linh thể, nhưng không thể thực thể hóa.
Trạng thái linh thể có thể làm gì? Có thể ảnh hưởng đến người khác trong tiềm thức, nhưng người này hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của cậu.
Thượng Khả xuyên thành Sát Bút còn chưa tính, nhiệm vụ của bản thân Sát Bút là đã đủ cho cậu rồi!