Khuôn mặt của Ivy như ác quỷ, Thượng Khả lại đẹp đến kinh tâm động phách, xấu xí và đẹp đẽ tạo thành tương phản rõ ràng, rồi lại có cảm giác phù hợp kỳ diệu, còn toát ra một làn hơi thở hương diễm.

Dưới lớp quần áo che khuất, ai cũng không biết hiện tại bọn họ "Thân mật khăng khít" đến cỡ nào. Hai người họ không hề quan tâm mọi thứ xung quanh, như thể đã hoàn toàn chìm đắm vào thế giới chỉ thuộc về bọn họ.

Khi truyền sức mạnh của nguyên tố vào, tay phải của Thượng Khả cũng bị phong ấn ảnh hưởng, đột ngột xuất hiện những vết ngấn hình rắn giống như trên mặt Ivy, bắt đầu từ lòng bàn tay, rồi dần dần uốn lượn xuống dưới.

"Khả Khả!" Đồng tử Ivy co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

"Không sao đâu, anh đừng lo." Thượng Khả trấn an Ivy, "Em đang thử tróc Quỷ Ngọc ra khỏi người anh, chỉ cần thành công, phong ấn sẽ mất đi nguồn sức mạnh."

"Nhưng em ......" Ivy nhìn những vết ngấn không ngừng lan rộng trên cánh tay cậu, trong lòng vô cùng nôn nóng. Hắn không muốn Thượng Khả cũng phải chịu nỗi đau như hắn, sức mạnh phản phệ của phong ấn không biết sẽ tạo thành cho cậu bao nhiêu tổn thương.

"Nguy hiểm thật sự là anh kìa." Thượng Khả thở dài, "Em không biết có thể thuận lợi lấy ra Quỷ Ngọc mà vẫn đảm bảo anh được an toàn không nữa."

"Ta không sao hết." Ivy chịu đựng đau đớn, gian nan nói, "Chết ở trên tay em, ta cam tâm tình nguyện."

"Em sẽ không để anh chết." Thượng Khả nhẹ giọng nỉ non, mặt mày hiện lên nét dịu dàng.

"A......" Con ngươi mắt trái của Ivy như vỡ ra, máu đỏ chảy đầy hốc mắt, đau đớn dữ dội làm hắn nhịn không được hét lên.

Những người xung quanh nhìn gương mặt dữ tợn đáng sợ và tròng mắt gần như trồi ra ngoài hốc mắt của hắn, đều cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Hơi thở phong ấn Quỷ Ngọc lan tỏa khắp nơi, giống như một lưỡi dao, cào rách da thịt của mọi người, truyền đến từng cơn đau đớn.

Một số người cẩn thận bỗng nhiên nhận ra, trước đó mấy Tinh Linh máu lai liên hợp lại đều không thể chống lại phong ấn của Quỷ Ngọc, mà Thượng Khả lại chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân đã có thể chiến đấu ngang ngửa với nó. Loại thực lực này, cho dù là đại pháp sư e rằng cũng không sánh bằng.

Khi tất cả mọi người đều đang bàng hoàng khiếp sợ, vài tiếng la hét thảm thiết đột nhiên phát ra từ trong rừng cây phía sau, xen lẫn là ánh sáng phản chiếu của ngọn lửa và kim loại, ngay lập tức biến màn đêm yên lặng trở thành chiến trường ồn ào.

"Ma tộc đến rồi!" Một chiến sĩ hét lên, "Mau chuẩn bị ứng chiến, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng ngăn cản phong ấn mở ra!"

Sở dĩ Liên Minh hấp tấp xuống tay với Ivy như vậy cũng là vì thời gian gấp gáp. Nếu không thể giải trừ phong ấn trước khi Ma tộc đến, Liên Minh rất có khả năng sẽ mất đi cơ hội ngàn năm mới có một lần này.

Mặc dù tốc độ của bọn họ đã rất nhanh nhưng Ma tộc hành động cũng không chậm. Vào thời khắc mấu chốt khi Quỷ Ngọc sắp được giải trừ, hơn một ngàn Ma tộc đã phá tan phòng tuyến của Liên Minh, thế như chẻ tre xông vào trung tâm của rừng rậm Feather.

Các chiến sĩ của Liên Minh cầm vũ khí dũng mãnh lao vào kẻ thù của bọn họ không chút sợ hãi. Chỉ trong chốc lát, tiếng giết chóc và tiếng vũ khí sắc bén va chạm hết đợt này đến đợt khác, ánh sáng ma pháp thỉnh thoảng lại lóe lên trong màn đêm.

Liên Minh dùng thái độ cường thế yêu cầu Ivy hy sinh, đồng thời, bọn họ cũng dùng sự hy sinh của bản thân mình thực hiện tín nhiệm của bọn họ.

Thượng Khả và Ivy ở trong vòng sáng đã nghe thấy tiếng rối loạn bên ngoài, nhưng bọn họ cũng không để ý, vẫn tập trung đối phó với Quỷ Ngọc.

"Khả Khả, đừng lo cho ta, mau chóng lấy Quỷ Ngọc ra càng sớm càng tốt." Ivy cắn chặt răng nói.

Thượng Khả không có đáp lại, tiếp tục dựa theo tốc độ của bản thân mình.

Đúng lúc này, vài tên Ma tộc từ trong cánh rừng nhảy ra, hùng hổ lao về phía hai người.

Hơn mười chiến sĩ Liên Minh ngay lập tức bao vây và chặn đường bọn họ.

Ánh sáng lạnh lẽo bắn ra, máu tươi văng tung tóe, tiếng la hét thảm thiết liên tiếp lọt vào tai Thượng Khả và Ivy, hơi thở nguy hiểm ập đến.

Ma Tộc sẽ không giết Ivy, nhưng sẽ không hạ thủ lưu tình với Thượng Khả.

Mấy lưỡi dao sắc bén phóng vào Thượng Khả từ phía sau, Ivy nhổm dậy ôm Thượng Khả lăn sang bên cạnh.

Hai chân Thượng Khả kịp thời quắp lấy eo Ivy, cơ thể hơi tụt xuống, sau đó lại bị đỉnh lên thật mạnh.

Thượng Khả kêu lên một tiếng, hai má ửng đỏ.

Ivy kẹp Thượng Khả giữa mình và đại thụ, phần eo bất giác cử động vài cái, cơ thể chịu đựng cơn đau dữ dội, lại không kiềm chế được mà sinh ra cảm giác sảng khoái. Ivy vừa dùng thân thể bảo vệ Thượng Khả, vừa cảnh giác theo dõi hướng đi của Ma tộc.

Mấy Ma tộc vừa rồi đánh lén bọn họ đều bị chiến sĩ vây lại, tạm thời giúp bọn họ giải vây.

Ivy ôm Thượng Khả núp sau gốc cây, cảm thấy người trong lòng không còn sức để gắng, liền duỗi tay đỡ lấy hai chân cậu để tránh cho cậu trượt xuống, thuận tiện gia tăng độ "thân mật" của hai người.

Bùm! Một quả cầu lửa phát nổ trên đỉnh đầu hai người, đại thụ ngay lập tức bốc cháy.

Ivy chửi thầm một tiếng, ôm Thượng Khả dời trận địa.

Mặc dù lúc này tình hình đang nguy cơ, nhưng Thượng Khả không hiểu sao vẫn muốn bật cười.

Vốn dĩ chỉ muốn yên tĩnh yêu đương với Ivy, tiện thể mở ra phong ấn này nọ, nhưng không ngờ còn chưa làm xong đã gặp phải một trận chiến khốc liệt.

Tình cảnh không thể nói là không đẫm máu, hy sinh không thể nói là không lừng lẫy, kêu rên không thể nói là không thê lương, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, bọn họ còn không quên thủ vững trận địa, quán triệt trước sau.

Lúc này, chân trái Ivy đột nhiên bị một vật sắc bén bay ngang trời bắn xuyên qua, hắn lảo đảo rồi ngã ngồi trên mặt đất, Thượng Khả đè nặng trên người, động tác trên tay thiếu chút nữa bị gián đoạn.

Ivy dựa vào gốc cây toát mồ hôi đầm đìa, tầm mắt mơ hồ, ngay cả Tinh Linh trước mắt cũng không nhìn rõ.

Hắn khó nhọc chớp chớp mắt, mồ hôi hòa với máu tươi tụ lại thành từng đường rãnh ở trên mặt.

Thượng Khả dám khẳng định trên thế giới này hắn tuyệt đối là người có tình cảnh chật vật và giá trị nhan nhìn ghê người nhất trần đời.

Cảm giác được sự buông lỏng của Quỷ Ngọc, Thượng Khả lấy lại tinh thần bắt đầu lần giao tranh cuối cùng.

Cơ thể Ivy run lên, cơ bắp căng cứng, gân xanh lộ ra, thắt lưng ưỡn lên, ** sừng sững như cái dùi đóng đinh vào trong cơ thể Thượng Khả.

Thượng Khả cố nén cảm giác khác thường dưới thân, tăng mạnh lực độ, từng chút một kéo Quỷ Ngọc ra khỏi mắt Ivy.

Ivy chỉ cảm thấy một cơn đau nhói ập đến, cơn đau khiến hắn gần như phát điên, lúc này hắn mơ hồ nhìn thấy một bóng đen đang lao nhanh về phía Thượng Khả, trong lòng vô cùng sợ hãi, còn chưa kịp ngăn cản, trước mắt đã tối sầm, như thể trong nháy mắt rơi xuống vực sâu, cả người lạnh toát. Trong bóng đêm, một luồng hơi thở khủng bố bao trùm khắp trời đất, thậm chí còn phát ra một tiếng hú quỷ dị.

Trận chiến đấu đột ngột dừng lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía trung tâm của hơi thở. Chỉ thấy một hạt châu màu đỏ lơ lửng trên đỉnh đầu Ivy và Thượng Khả, phù văn bên ngoài hạt châu lấp lóe, tản ra ánh sáng sắc bén.

Quỷ Ngọc!

Mọi người đã tìm kiếm Quỷ Ngọc mấy trăm năm, cuối cùng nó đã hiện thế.

Gần như là cùng lúc, Ma tộc và các chủng tộc Liên Minh đều cùng nhau lao về phía Quỷ Ngọc.

Quỷ Ngọc chưa giải phong ấn là uy hiếp của Liên Minh và là dựa dẫm của Ma tộc.

Nhưng, ngay khi một Ma tộc sắp chạm vào Quỷ Ngọc, những phù văn quanh Quỷ Ngọc lại chợt vỡ tan, một tia sáng trắng chói mắt lóe lên, nháy mắt biến đêm tối thành ban ngày.

Mọi người đều nhắm mắt lại theo bản năng, và khi mở ra lần nữa, bọn họ bất ngờ phát hiện có vô số giọt nước đang lơ lửng giữa không trung, như thể đọng lại, tạo thành một bức màn màu nước bao phủ xung quanh bọn họ.

Hơi thở Sinh Mệnh khổng lồ đọng lại giữa đất trời, cỏ cây từ từ vươn thân, cành lá vốn héo úa giờ đây tỏa ra sức sống mãnh liệt.

Tất cả các chủng tộc Liên Minh đều nín thở nhìn tất cả những thứ này, vết thương trên cơ thể họ dần dần được chữa lành dưới sự bao bọc của hơi nước, Các Tinh Linh nhìn lên bầu trời, trong mắt lấp lánh cả niềm vui lẫn nỗi buồn.

Suối Sinh Mệnh biến mất mấy trăm năm cuối cùng đã xuất hiện trở lại trên nhân gian.

Ngược lại, Ma tộc lại như trúng độc, lớp da kim loại bắt đầu rỉ sét và phân hủy, sự hung ác trên mặt bị thay thế bằng sự sợ hãi và thống khổ.

"Giết chết bọn chúng, không giữ một tên!" Một tướng quân Ma tộc lạnh lùng ra lệnh.

Trên mặt Ma tộc lộ ra vẻ dữ tợn, không màng cơ thể bị rỉ sét, liền điên và khởi xướng công kích vào tất cả mọi người.

Một hồi giết chóc đẫm máu lại bùng nổ.

Thượng Khả mở ra phong ấn đứng mũi chịu sào, trở thành mục tiêu chính cho Ma tộc hả giận. Nhưng lúc này, đã không còn ai đến cứu viện cậu.

Mắt thấy vài lưỡi đao lạnh lẽo sắp đâm vào cơ thể Thượng Khả, Ivy chuyển động thân mình, ôm cậu biến mất tại chỗ, dòng khí dưới chân cuốn theo vài chiếc lá rụng.

Ivy rút khỏi người Thượng Khả, cúi đầu, nửa quỳ trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, vết ngấn trên mặt đã biến mất không còn tăm tích, cơ bắp trên người căng phồng chắc khỏe, trên làn da hiện ra những vằn vảy vàng nhạt, một cỗ khí thế bàng bạc chấn động ra xung quanh.

Ivy chậm rãi mở mắt ra, con ngươi vàng kim bắn ra tia sáng sắc bén lạnh lùng.

Thoát khỏi Quỷ Ngọc, hắn như đại bàng phá vỡ lồng giam, toàn bộ sức mạnh ẩn chứa trong người đều bị kích phát.

"Đây là...... hơi thở của Long tộc!" Ma tộc sợ hãi kêu lên.

Ivy nhìn vào đôi tay của mình, trong vẻ mặt kích động còn xen lẫn vài phần ngạo nghễ. Cứ tưởng là cửu tử nhất sinh, không ngờ lại là nhờ họa được phúc. Không chỉ giải trừ phong ấn Suối Sinh Mệnh mà còn có được cậu.

"Khả Khả, em cứ ở đây, ta sẽ bảo vệ em." Ivy kéo tay Thượng Khả nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay cậu một nụ hôn.

Thượng Khả cười gật đầu.

Ivy đứng lên, hai tay siết chặt, trực tiếp dùng hơi nước trong không trung ngưng kết thành Linh Phù Chú Oxy, rồi tấn công vào những Ma tộc xung quanh.

Thượng Khả dựa vào bên vách đá, nhìn Ivy trong trận chiến, trong mắt mang theo một tia quyến luyến.

Tuy giải trừ phong ấn Suối Sinh Mệnh đã làm Ma tộc nguyên khí đại thương, nhưng trong khoảng thời gian ngắn sức chiến đấu của bọn chúng vẫn không thể khinh thường. Các chủng tộc Liên Minh bị bọn chúng đánh cho liên tiếp bại lui, thương vong nặng nề.

Dù Ivy đã có được sức mạnh cường đại, nhưng chỉ dựa vào sức của một người e cũng không thể xoay chuyển thế cục.

Nhưng bọn họ không thể rút lui, bởi vì Nước Sinh Mệnh vẫn chưa ngưng tụ thành Suối, Ma tộc vẫn có cơ hội phong ấn nó lại lần nữa.

Nhìn thấy tất cả mọi người trong Liên Minh lần lượt chết dưới lưỡi đao của Ma tộc, cảnh tượng rất thê thảm.

Ivy nhận thấy tình hình không ổn, quay đầu nói với Thượng Khả: "Khả Khả, ta đưa em đi trước......"

Giọng nói đột ngột im bặt, Ivy sững sờ: "Khả Khả......"

Cả người Thượng Khả bị một lớp ánh sáng màu xanh lục bao phủ, bóng dáng dần dần mơ hồ.

"Không!" Ivy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cảm nhận được Tinh Linh trước mắt sắp rời xa hắn.

Hắn nhanh chóng lao về phía Thượng Khả, vươn cánh tay vào trong quả cầu ánh sáng, muốn kéo Thượng Khả ra, nhưng ngón tay lại trực tiếp xuyên qua cơ thể cậu.

"Khả Khả!" Trái tim Ivy thắt lại, mỗi nỗi khủng hoảng bao trùm lấy hắn.

"Ivy, giúp em chăm sóc các tiểu Tinh Linh." Một tiếng thì thầm nhẹ nhàng truyền vào tai Ivy, ngay sau đó liền thấy hình bóng của Thượng Khả biến mất trước mắt hắn, thay vào đó là một nhánh cây toàn thân xanh biếc, nhánh cây cắm rễ trong đất, sau đó nó bắt đầu sinh trưởng bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, một mét, hai mét, bốn mét...... Thân cây dần to cao, các cành đan xen vươn dài ra, rễ cây vươn dài.

Những thay đổi bên này nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, trong từng ánh mắt khiếp sợ, một cây đại thụ ngạo nghễ sừng sững đứng lặng dưới bầu trời sắp tảng sáng.

Lúc này, một chồi non đột nhiên uyển chuyển vươn ra từ đầu cành khô, ánh lên màu xanh biếc. Ngay sau đó, chồi thứ hai, chồi thứ ba...... Lần lượt mọc dài ra, nhanh chóng che phủ hết các cành khô, rồi thân cây, tạo thành một chiếc ô màu xanh khổng lồ.

Cảm nhận được hơi thở của mẫu thụ, các Tinh Linh máu lai đều lệ nóng doanh tròng, họ cùng nhau cúi người xuống, thành kính và vui sướng chào đón người mẹ của bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play