Tổng số Ma tộc chỉ có khoảng 100.000 người, tuổi thọ tối đa là gần một nghìn năm, sinh sản đời sau theo phương thức phân tách, mỗi phân thân đều có thể chất mạnh mẽ, có thiên phú ma pháp song hệ Kim Hỏa và hoàn toàn truyền thừa ký ức từ giai đoạn sơ sinh. Nếu không có khu rừng diện tích rộng lớn, chỉ sợ Ma tộc đã càn quét đại lục từ lâu.
Trong trận đại chiến này, Ma tộc đã phái ra 2.000 người của tộc mình, cộng thêm những con rối của nhiều chủng tộc khác nhau mà bọn họ khống chế, tập hợp được khoảng 300.000 nhân mã. Quân đội Liên Minh khoảng 500.000 người, còn các đoàn Lính Đánh Thuê nhiều không kể hết, về nhân số thì Liên Minh chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng sức chiến đấu của hai ngàn Ma tộc đủ sức mang đến một mối đe dọa cực lớn cho Liên Minh.
Khi Ivy đến chiến trường, quân đội Liên Minh đã giao chiến với Ma tộc nhiều lần, thua nhiều thắng ít, tổn thất hơn mười ngàn nhân mã.
"Ivy, anh có bao nhiêu viên Linh Châu Oxy?" Tamer, đoàn trưởng đoàn Lính Đánh Thuê Khấp Huyết hỏi.
"15 viên." Ivy nói theo sự thật.
Tamer nhíu mày trong chốc lát, trầm giọng nói: "Chúng tôi ở đây cũng chỉ còn lại 30 viên, số lượng quá ít, không thể gây ra hiệu quả sát thương."
Sandy tiếp lời: "Trận đại chiến này quá vội vàng, Liên Minh đã không chuẩn bị đủ, tôi đoán cuối cùng sẽ phải kết thúc trong thất bại."
"Nếu không áp chế được Ma tộc, quân đội Liên Minh chỉ sợ không kiên trì được lâu." Những người khác cũng bày tỏ sự lo lắng.
Lúc này, Alvin đề nghị: "Chúng ta có thể chọn các mục tiêu cụ thể tiến hành đánh lén."
"Đánh lén?"
"Đúng vậy." Alvin tiếp tục nói, " Ma Tộc cũng không biết chúng ta có bao nhiêu Linh Châu Oxy, nếu người của chúng liên tiếp bị chúng ta đánh lén thành công, chắc chắn chúng sẽ dè chừng và không dám tự mình mạo hiểm nữa."
Những người khác nghe vậy, đều cảm thấy kế hoạch này khả thi, hội nghị sau đó đều thảo luận sâu về việc lựa chọn mục tiêu và kế hoạch hành động cụ thể của lần này.
Ivy cơ bản không lên tiếng mà chỉ là yên tĩnh lắng nghe. Là một Luyện Kim Sư, hắn sẽ không tham gia vào hành động đánh lén, hắn chỉ chịu trách nhiệm cung cấp vũ khí.
Bước ra khỏi doanh trại nặng nề, bên tai vọng đến tiếng rên rỉ của người bị thương, không khí tràn ngập mùi thảo dược và mùi chua thối, quốc gia xinh đẹp của Tinh Linh năm xưa giờ chỉ toàn là tang thương.
Ivy ngẩng đầu lên nhìn về hướng rừng rậm Úy Tiêu, trong đôi mắt hắn đầy nỗi nhớ nhung và dịu dàng. Không cần biết bên ngoài có bao nhiêu tranh chấp, chỉ cần nghĩ đến có một Tinh Linh đang đợi mình ở nhà, hắn đã cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Ba ngày sau, Liên Minh chọn ra mười cao thủ từ các đoàn Lính Đánh Thuê khác nhau, mỗi người mang theo hai viên Linh Châu Oxy đi về phía doanh trại của Ma tộc để tiến hành đánh lén một số mục tiêu quan trọng. Linh châu Oxy có thể làm suy yếu khá lớn sức mạnh của Ma tộc, tác dụng có thể kéo dài tới vài tháng, chỉ cần đánh lén thành công, nó sẽ đủ sức lay chuyển quân tâm của bọn chúng.
Quân Liên Minh giả vờ bị đánh bại trong lúc giao chiến, để Ma tộc thả lỏng cảnh giác tạo điều kiện thuận lợi cho các cao thủ hành động.
Các cao thủ đã không phụ sự mong đợi của mọi người, đánh lén thành công năm tên tướng của Ma tộc. Vài ngày sau, cuối cùng cũng thành công châm ngòi nội loạn của Ma tộc, đánh trống thu binh, tạm thời dừng cuộc tấn công với quân đội Liên Minh.
Lần đầu tiên, quân đội Liên Minh giành được ưu thế trên chiến trường, tất cả đều rất phấn khích.
Ivy, người đã cung cấp Linh Châu Oxy trở thành đại công thần của lần hành động này, nhưng hắn cũng không hề thả lỏng, mang theo vài Luyện Kim Sư cao cấp giành giật thời gian để luyện chế Linh Châu Oxy.
Trên thực tế, Linh Khắc Ấn Oxy mà Ivy mới nghiên cứu chế tạo ra mới là vũ khí tốt nhất để đối phó với Ma tộc, đáng tiếc việc luyện chế quá phiền phức, thu thập khí oxy đậm đặc cũng rất khó khăn, cho đến giờ hắn cũng chỉ mới luyện chế được hai khối. Thay vì lãng phí thời gian vào việc chế tạo Linh Khắc Ấn, không bằng luyện chế thêm nhiều Linh Châu Oxy hơn.
Kết thúc một ngày làm việc, Ivy một mình đi dạo trong doanh trại. Khi đi ngang qua rìa doanh trại, lông mày hắn nhảy dựng, một linh cảm nguy hiểm đột nhiên trỗi dậy. Ngay lập tức, hắn dịch chuyển tức thời và biến mất tại chỗ. Gần như cùng lúc, mấy lưỡi dao sắc bén bắn tới, vèo vèo ghim vào nơi Ivy vừa đứng.
Ivy còn chưa kịp đứng vững thì đằng sau đã vang lên một loạt tiếng xé gió khác. Khi hắn đang dùng hết sức né tránh, xung quanh bỗng nhiên nổi lên một vòng lửa, cản đường hắn. Động tác tạm dừng trong nháy mắt, cánh tay phải và vai trái của hắn bị một lưỡi dao sắc bén đâm trúng. Ngay sau đó, lưỡi dao sắc bén bắt đầu biến dạng vặn vẹo trong máu thịt của hắn, từ lưỡi dao trở thành lưới thép, không ngừng kéo dài và xuyên vào trong cơ thể hắn.
Chịu đựng cơn đau, Ivy giơ tay bắn một Linh Khắc Ấn Oxy về một hướng, trong chốc lát ánh sáng vàng lập loè, không trung xuất hiện một phù văn lưu động, ngay sau đó hắn nghe thấy một tiếng hét thảm truyền đến từ bên đó sau đó biến mất cùng với phù văn.
Sau khi làm xong, Ivy khuỵu xuống, lưới thép trong cơ thể vẫn còn đang kéo dài, hắn lập tức cắm ngón tay vào miệng vết thương, túm chặt lưới thép rồi rút mạnh ra khỏi cơ thể kèm theo cả máu thịt. Trong chốc lát, máu tươi bắn tung tóe, nhuộm đỏ vạt áo hắn.
Quá trình này diễn ra chớp nhoáng, đến khi Ivy rút hết toàn bộ lưới thép ra, mấy tên lính gần đó mới phát hiện điều bất thường sau đó nhanh chóng lao tới hỗ trợ.
Ivy thở hổn hển, băng vải trên mặt ướt đẫm mồ hôi, ý thức dần dần mơ hồ.
"Ivy, cậu sao rồi?" Alvin đỡ Ivy dậy, quan tâm hỏi.
Ivy cắn chặt răng, khó khăn phun ra hai chữ: "Có độc."
Ngay khi tiếng nói vừa dứt, Ivy liền ngất đi.
"Mau gọi bác sĩ!" Alvin đỡ Ivy, hét vào mặt người bạn đồng hành.
Trong doanh địa tức khắc hỗn loạn.
Các chiến sĩ tìm thấy một Ma tộc toàn thân cứng ngắc cách đó không xa, gã ta ngã trên mặt đất hoàn toàn mất hết ý thức, bên ngoài làn da màu đồng bao phủ kín phù văn.
Tất cả mọi người đều rất khiếp sợ, vừa rồi Ivy đã bắn ra thứ gì mà chỉ phất tay một cái đã phong ấn một tên Ma tộc, thật sự là quá lợi hại!
Trong doanh trướng, đám người Alvin nôn nóng không thôi, tình hình của Ivy không mấy lạc quan, da của hắn dần dần chuyển sang màu nâu sẫm, máu của hắn cũng chuyển từ đỏ tươi sang màu đen. Trong vòng vài phút, cả người hắn giống như bị ngâm trong loại thuốc nhuộm biến chất vậy.
"Đây là loại độc gì? Có cách nào giải không?" Thấy bác sĩ mãi vẫn không nói lời nào, Alvin nhịn không được thúc giục.
"Đây là kịch độc ' vọng đồ '." Bác sĩ ngập ngừng nói: "Tốc độ phát tác quá nhanh, chỉ sợ chưa kịp phối thuốc giải thì đã......"
"Tình huống sao rồi?" Đoàn trưởng Tamer bước nhanh đi vào, thấy vẻ mặt mọi người rất khó coi, trong lòng lộp bộp.
"Chúng ta không có sẵn thuốc giải à?" Sandy không rảnh chào hỏi đoàn trưởng, truy vấn.
"Vọng Đồ là một chất độc rất hiếm gặp, chuyến này chúng tôi cũng không chuẩn bị sẵn thuốc giải." Bác sĩ đứng dậy rồi nói với mọi người, "Hãy mau mời một vị mục sư tới xem thử có thể tạm thời áp chế độc tố hay không, bây giờ chúng tôi sẽ lập tức đi phối chế thuốc giải."
"Tôi đến đây." Một bóng người bước ra từ phía sau Tamer.
Đám người Alvin theo tiếng nhìn lại, thình lình phát hiện người tới lại là Tinh Linh Thượng Khả đã từng có duyên gặp mặt một lần.
"Là cậu à? Cậu là mục sư?" Cassia kinh hỉ chào hỏi cậu.
Thượng Khả không để ý đến cô nàng, nhanh chóng bước đến mép giường nhẹ nhàng nắm lấy tay Ivy, ánh sáng xanh nhạt luân chuyển giữa hai bàn tay, sau đó bao trùm Ivy như một tấm sa mỏng.
Thượng Khả đã đến ba ngày trước, vẫn luôn lấy thân phận mục sư ở lại doanh địa của người bị thương. Người đầu tiên cậu điều trị là Tamer, vì vậy đã kết bạn với vị đoàn trưởng đoàn Lính Đánh Thuê này. Vừa rồi nghe nói Ivy bị tập kích, cậu liền đi theo Tamer tới đây.
Ngay lúc bước vào trong lều, Thượng Khả lập tức cảm ứng được sức mạnh phong ấn Quỷ Ngọc đang suy yếu, hơi thở của Suối Sinh Mệnh đang từ từ tràn ra. Thượng Khả một lần nữa xác định Quỷ Ngọc đang giấu trong mắt trái Ivy, mà sinh mệnh lực của hắn chính là nguồn gốc của phong ấn, nếu hắn chết thì phong ấn của Quỷ Ngọc sẽ bị nới lỏng, và việc giải trừ nó hoàn toàn cũng rất đơn giản.
Như thế xem ra, Ma tộc cũng không biết Quỷ Ngọc đang ở trên người Ivy, nếu không tuyệt đối sẽ không phái người tới ám sát hắn.
Cúi đầu nhìn chăm chú người đàn ông trên giường, ánh mắt Thượng Khả vẫn còn u ám, chỉ cần cậu ngừng trị liệu, sinh mệnh của Ivy sẽ kết thúc, sau đó phong ấn sẽ được giải trừ, Suối Sinh Mệnh sẽ được giải phóng, nhiệm vụ của cậu có thể hoàn thành, Tinh Linh tộc sẽ được tái sinh viên mãn, những con dân chịu đủ áp bách cũng sẽ có một lực lượng mạnh mẽ để chống lại Ma tộc.
Nhưng mà, Thượng Khả làm sao có thể nhẫn tâm nhìn hắn chết? Tuy bản thân đã sẵn sàng hy sinh, nhưng sự sống chết của Ivy cũng không nên do cậu quyết định. Nếu có thể, cậu hy vọng người đàn ông này có thể sống sót.
Ánh sáng ma pháp tỏa sáng trong căn lều, khi ánh sáng lưu chuyển, làn da nâu sẫm của Ivy dần trở lại màu đồng cổ ban đầu, những vết thương trên cánh tay và bả vai cũng dần dần lành lại.
Tuy rằng không thể loại bỏ hoàn toàn độc tố, nhưng ma pháp chữa trị của Thượng Khả cũng đủ để giữ mạng Ivy, kế tiếp chỉ cần chờ bác sĩ phối chế thuốc giải nữa là được.
"Quá lợi hại!" Bác sĩ khen ngợi, "Cậu là người có khả năng chữa trị mạnh nhất trong số các mục sư Tinh Linh mà tôi đã từng gặp cho đến giờ đó."
Thượng Khả cười cười, quay đầu nói với Tamer: " Đoàn trưởng Tamer, tôi muốn ở lại chăm sóc Ivy."
Tamer đầu tiên là sửng sốt, sau đó gật đầu nói: "Được, Ivy liền nhờ cậu."
Sau khi tất cả mọi người lần lượt rời khỏi lều, Thượng Khả liền tháo băng trên mặt Ivy ra, cởi quần áo trên người hắn rồi bắt đầu giúp hắn lau người.
Khi lau đến thắt lưng, cổ tay đột nhiên bị nắm lấy, Thượng Khả ngẩng đầu, liền bắt gặp một đôi mắt màu vàng.
"Ta đang mơ à?" Ivy nhìn chằm chằm vào Tinh Linh trước mắt, trong cổ họng phát ra giọng nói khàn khàn.
"Đúng vậy, anh đang mơ đó." Thượng Khả rút tay ra, tiếp tục lau người cho hắn.
"Ta chỉ mộng xuân thôi." Ivy nhìn cơ thể cởi trần của mình, nói một cách rất thật.
Thượng Khả liếc xéo hắn một cái: "Anh thử ' xuân ' một cái cho em xem."
Ivy ngừng nói, bây giờ ngay cả bả vai hắn đều không nhấc nổi, thật sự có lòng mà bất lực.
Một lát sau, Ivy mới nói: "Khả Khả, sao em lại ở đây? Còn mấy nhóc Tinh Tinh thì sao?"
"Em đã lập một kết giới ở gần rừng rậm, bọn nó sẽ không sao đâu." Thượng Khả dừng một chút, lại nói, "Em lo cho anh hơn, nên đến xem thử một chút."
Trong mắt Ivy đong đầy dịu dàng và ấm áp, khóe miệng nở nụ cười không ngăn được. Nhưng hắn nhanh chóng thu liễm vẻ mặt, cau mày nói: "Ở đây không an toàn, em nên trở về càng sớm càng tốt, đừng lo cho ta."
"Ồ?" Thượng Khả đánh giá hắn từ trên xuống dưới, "Đây là anh nói ' đừng lo cho anh '?"
Nằm ở trên giường chết đi sống lại, thật sự không có sức thuyết phục. Ivy chán nản quay mặt đi.
Hử, ảnh còn biết xấu hổ? Trong lòng Thượng Khả buồn cười, không tiếp tục đả kích tâm linh yếu ớt nhỏ bé của hắn nữa, chỉ dặn dò: " Dưỡng thương cho tốt, em sẽ ở đây với anh."
"Ừ." Ivy nhìn Thượng Khả giúp hắn đắp chăn, trong lòng hạnh phúc không nói nên lời. Sự mệt mỏi tích tụ qua nhiều ngày, dưới hơi thở an ủi của Tinh Linh đều hóa thành một giấc ngủ say.
Ivy an tâm mà nhắm mắt lại, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ thoải mái.
Ở bên kia, một Tinh Linh máu lai ngập ngừng nói với đoàn trưởng Tamer: " Vừa rồi tôi hình như cảm giác được hơi thở của Suối Sinh Mệnh."
"Cái gì?" Tamer giật mình, vội vàng hỏi, " Cảm ứng được ở đâu?"
"Chính là ở trong lều của Ivy." Tinh Linh máu lai nhìn về phía lều nơi Ivy đang ở, do dự nói, "Luồng hơi thở này đã biến mất khi Thượng Khả giúp Ivy trị liệu, tôi hoài nghi......"
"Hoài nghi cái gì?"
"Quỷ Ngọc đang nằm trên người Ivy."
Sau hai ngày, vết thương của Ivy gần như đã lành, vảy cũng đã khép lại dưới sự chăm sóc chu đáo của Thượng Khả, chỉ cần chờ loại bỏ độc tố trong cơ thể nữa thôi là cơ bản đã có thể khôi phục.
Tamer bước vào lều và thấy Ivy đang để ngực trần ngồi trên giường, khuôn mặt được giấu dưới lớp băng vải lúc này hoàn toàn lộ ra, từng đường lằn đan xen chằng chịt trông đặc biệt dữ tợn. Thượng Khả quỳ gối trên giường, cúi đầu, cẩn thận giúp hắn lau tóc. Trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một tia dịu dàng đậm đến nỗi không hòa tan được, ánh mắt chăm chú, tựa như trong mắt chỉ có người đàn ông này tồn tại. Giữa hai người, quanh quẩn một loại thân mật khó có thể hình dung.
Vẻ mặt Tamer sửng sốt, bước chân chậm lại trong vô thức.
" Đoàn trưởng Tamer." Thượng Khả nhìn thấy người tới, dừng động tác trên tay, mỉm cười chào hỏi.
Ivy thì chỉ khẽ gật đầu.
"Ivy, cảm thấy cơ thể sao rồi? Độc tố có khuếch tán không?" Tamer đi vào, quan tâm hỏi.
"Tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn đã quan tâm." Ivy trả lời, ánh mắt tùy ý đảo qua tên Tinh Linh máu lai sau lưng Tamer.
Tinh Linh máu lai đầu tiên là liếc nhìn Thượng Khả, sau đó hướng ánh mắt về phía Ivy, đồng thời lặng lẽ giải phóng nguyên tố Tự Nhiên trong cơ thể.
Ánh mắt Thượng Khả hơi lóe, cậu ngẩng đầu nhìn tên Tinh Linh máu lai. Sự chú ý của người sau đều đổ dồn vào Ivy, cho đến khi phát hiện sức mạnh của mình bị ngăn lại cách Ivy chưa đầy hai mét, trên mặt mới hiện lên một tia kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Thượng Khả.
Tinh Linh máu lai cảm nhận được một luồng hơi thở rất thuần khiết trên người cậu, mang theo hương hoa cỏ cây và sức sống Tự Nhiên khiến người ta rất muốn thân cận. Cậu ta khẳng định đã phát hiện bất thường trên người Ivy, nhưng tại sao lại ngăn cản hắn ta thăm dò sự thật? Hướng đi của Quỷ Ngọc có liên quan đến tương lai của Tinh Linh tộc thậm chí là toàn bộ đại lục, cho dù chỉ là một chút hoài nghi, hắn ta cũng không thể bỏ qua.
"Tôi giới thiệu một chút, đây là thánh quang của đoàn Lính Đánh Thuê - Yao." Tamer giới thiệu Tinh Linh máu lai với Ivy và Thượng Khả, "Anh ta cũng am hiểu ma pháp chữa trị, còn là một Dược Tề Sư xuất sắc, tôi mời anh ta tới giúp cậu kiểm tra thân thể, để tiện phối chế thuốc giải hơn."
Ivy cau mày, không phải đã bắt đầu phối thuốc vào hai ngày trước rồi sao? Vì sao còn phải kiểm tra nữa?
Hắn nghi hoặc, nhưng lại không cự tuyệt.
Yao lại nhìn Thượng Khả một cái, sau đó đi tới bên người Ivy đặt lên cổ tay hắn, trên đầu ngón tay có mấy tia sáng lóe lên, ngay sau đó, Yao thu tay lại như bị điện giật, vẻ mặt nghi ngờ và khó hiểu nhìn Ivy.