Thời điểm Cố Hủ mang Trương Cường tới Hạ Ninh đang nghỉ ngơi.
“ Hạ Ninh, đây là người ta đã nói với ngươi Trương Cường, tiểu Cường.” Đi theo phía sau Cố Hủ là người đang ông trẻ tuổi chân thọt, dáng người cao hơn 1m8, làn da ngăm đen, khi cười lộ ra hàm răng trắng tinh nhìn rất đáng tin cậy.“ Xin chào, ta là Hạ Ninh.” Hạ Ninh đứng lên nói “ Các ngươi ngồi đi.” Hạ Ninh lại đi rót hai chén nước đưa cho Trương Cường và Cố Hủ.“ Cố tiên sinh chắc đã nói cho ngươi biết tình huống ở đây rồi, lương một tháng 8000, có trích phần trăm, nơi này buôn bán rất bận rộn, tương đối vất vả.” Hạ Ninh trả lương so với bình thường cao hơn rất nhiều.“ Lương này có quá cao hay không?” Trương Cường co quắp nói..“ Chờ ngươi tới làm liền biết lương này có cao hay không, nếu không có vấn đề gì thì ngươi tới làm luôn đi, thử việc trước một tháng, bảng giá cả ta dáng bên cạnh quầy thu ngân.” (Sstruyen, , wattpap.vn,..................!là mấy trang ăn cắp).
Hạ Ninh đứng lên chỉ cho hắn xem “ Ngày mai ta cũng tới buôn bán, chỉ dẫn cho ngươi mấy ngày.” Hạ Ninh cảm thấy con người Trương Cường cũng không tệ nên trước dùng thử người này xem sao.Cố Hủ thấy công việc ổn rồi liền hỏi, “Thời gian không còn sớm, cùng đi ăn cơm đi?” Hạ Ninh lắc đầu, “Các ngươi đi thôi, hôm nay ta muốn trở về sớm một chút để nghỉ ngơi.”" Để ta đưa cậu về đi, về nhà hay là về trường học?" Cố Hủ bám riết không tha." Đưa ta trở về trường học đi, cảm ơn anh.! " Hạ Ninh cảm thấy ngày ngày nhàn nhã cách mình càng ngày càng xa, cái gì cũng cần phải có tiền, còn có chó ngao trắng bé bỏng của mình, chó ngao trắng trưởng thành thật khó nuôi, còn phải đổi phòng ở, sầu đến đầu tóc đều muốn rụng hết, Hạ Ninh trong lòng cảm thấy thực mệt mỏi.Cố Hủ xoay người đi ra ngoài lái xe, Trương Cường liền đi theo phía sau, Hạ Ninh đi cuối cùng để khóa cửa.Hạ Ninh ngồi ở ghế phụ, mở ra cửa sổ hóng gió, người có chút mê mang, quả nhiên ai cũng phải phấn đấu làm việc mới nghĩ tới việc hưởng thụ, chỉ sợ bản thân lại giống như kiếp trước, ban đầu chỉ nghĩ muốn được ăn no mặc ấm, sau đó lại muốn giàu có để nuôi em gái học hành tử tế, khi em gái được đi học được rồi lại muốn cho em gái được học trường tốt nhất, rồi lại muốn tích cóp mua nhà, tích cóp tiền đặt mua của hồi môn cho em gái, sự việc cần làm càng ngày càng nhiều đến khi chết cũng chả hưởng thụ được một ngày nhàn nhã.
Sau khi xuyên qua cuộc sống lại giống như đi vào vòng lẩn quẩn, vòng thế nào cũng không đi ra được cách mục tiêu muốn có một cuộc sống nhàn nhã càng ngày càng xa.“Không thoải mái sao?” Cố Hủ có chút lo lắng, Hạ Ninh cảm xúc không thích hợp là do nhớ tới ba mẹ của cậu sao?.
“Không có việc gì,” Hạ Ninh khôi phục lại bộ dáng đạm nhiên, một đời này bản thân cũng không có tư cách để yếu ớt.
Cố Hủ không nói gì, bản thân hắn cũng không biết nói gì để an ủi Hạ Ninh.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang để ủng hộ editor nhé ).