Tìm được chỗ sạch sẽ, Cố Kỳ lấy đồ ăn dã ngoại ra bày biện lên thảm, mọi người quây quần ở bên nhau cùng ăn cơm.

Cố Kỳ đem theo tất cả đều là nước khoáng và đồ uống, thật là nặng mà anh hắn lại không hề giúp đỡ xách phụ đồ.

Lâm Mạch mang theo bánh quy, bành mì và chân giò hun khói, bọn họ tới bất ngờ nên sợ không đủ đồ ăn.Hạ Ninh thì đem theo rất nhiều đồ ăn, trứng luộc trong nước trà, chân giò hun khói cuốn trứng, cơm cuộn, sandwich, còn có cánh gà rán hamburger, đều được xếp ngay ngắn gọn ràng trong mấy cái hộp to, đi thêm hai người nữa vẫn đủ đồ ăn.

Hạ Ninh lại lấy hộp cái hộp trái cây gồm thanh long và dứa đã được cắt gọn gàng, cuối cùng là phân cho mỗi người chén và đũa.Cố Kỳ nuốt nuốt nước miếng, Chu Văn Hoa không có mắt nhìn, lấy chiếc đũa liền kẹp một cái cánh gà đưa vào trong miệng “ A, thật là thơm, Hạ Ninh, ngươi mỗi ngày đều ăn cơm như nhà hàng, ai cưới ngươi thật là có phúc đó nha!”Hạ Ninh mặc đen “Vì cái gì ta phải gả đi, ta muốn cưới vợ nha!”“Ngươi nói cũng đúng, hiện tại con gái sẽ không nấu cơm, cưới vợ cũng không nhất định sẽ có người nấu cơm cho mình.” Chu Văn Hoa lại kẹp thêm một cái trứng cuốn.

Cố Kỳ nâng nâng mông lại ngồi cách xa anh hắn một chút“Không có việc gì, khi ta có vợ sẽ nấu ăn cho nàng mỗi ngày, vợ không phải cưới về để cưng chiều sao!” Hạ Ninh tự vui vẻ nói.“Ai da da, ngươi cưới ta đi, ta gả cho ngươi.” Chu Văn Hoa nói giỡn bỗng nhiên cảm thấy hơi lạnh.

Cố Kỳ đã không dám ngẩng đầu xem sắc mặt của anh hắn.(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý.

Cùng đọc truyện ở để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)“ Trước tiên ngươi nên đi phẩu thuật đổi giới tính đi rồi hả tới gả cho ta.” Hạ Ninh cho hắn một ánh mắt xem thường.“ Cánh gà rán này ăn thật ngon, một chút cũng không ngán.” Lăng Phi chạy nhanh ngắt lới hắn, tổ tông ơi ngươi đừng nói bừa nữa coi chừng bị diệt khẩu.“ Ừ.

Cánh gà chiên Coca lần trước ăn cũng rất ngon.” Vương Gia Bằng đưa một cái trứng cuộn vào miệng “ Khi nào rảnh chúng ta lại đi ăn cơm ké.”“ Chờ ta tìm được người trông cửa hàng, các ngươi mỗi ngày đều có thể đến, ta đều không có ý kiến.” Hạ Ninh cười cười nói.“ Ngươi đã hứa rồi nha, anh ơi mau đem Trương Cường kia tới đi, ta còn chờ đi ăn ké đâu” Cố kỳ kêu lên.“Trong nhà để ngươi bị đói sao?” Cố Hủ ngại mất mặt.(Sstruyen, , wattpap.vn,..................!là mấy trang ăn cắp)“ Người có thể làm thức ăn nhanh trở nên mỹ vị, ngươi tưởng tưởng đi thật có thể làm thèm chết ta, hiện tại nhớ lại món cá kia ta đều phải chảy nước miếng.” Cố Kỳ sợ Hạ Ninh đổi ý “ Một lời đã định, lần sau tới ta sẽ mang theo cá.”“ Đừng nha, nếu lần sau đến mang cho ta con chó đi, không cần giống gì khác, chó ngao trắng là được rồi.” Hạ Ninh cười hì hì.“Ngươi muốn giết người à, nuôi chó ngao trắng, ngao trắng thật không dễ tìm đâu, ngươi muốn nuôi nó làm gì, ăn còn nhiều hơn ngươi kìa.” Cố Kỳ thật khó hiểu, một chút cũng không cảm thấy ngao trắng có giá trị cao hơn một bữa cơm, dù sao chị dâu yêu cầu thì anh hắn đến hoàn thành đi.“ Yêu thích cá nhân thôi, đến năm hai ta sẽ không ở ký túc xá nữa, đến lúc đó sẽ nuôi, ngươi giúp ta tìm đi, cỡ hai hoặc ba mươi vạn là được, quý quá thì thôi bỏ đi.” Hạ Ninh suy xét một chút rồi nói.Diêm Kính nuốt vào đồ ăn, “Ngươi cũng thật có tiền nha, một con chó hai ba mươi vạn cũng muốn mua.”“ Đó là mộng tưởng trong đời cùng cấp bậc với việc cưới vợ nha.” Hạ Ninh ra vẻ bất đắc dĩ nói.

Một đám người nói nói cười cười, chuyến đi coi như kết thúc viên mãn.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang để ủng hộ editor nhé ).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play