Tô Dư ngay lập tức cúp điện thoại, vội vàng lên tiếng, rồi nhanh chóng bước xuống giường.
Tô Dư với đôi chân trần chạy đến mở cửa phòng ngủ. Nhìn thấy Hoắc Nhiên đang bưng một tô cháo trắng trên tay, anh đưa mắt xuống nhìn đôi chân trần của cô, hai hàng chân mày của anh đã khẽ cau lại: “Đừng đi chân trần.”
Mái tóc đen mượt mềm mại xõa trên vai của Tô Dư, cô mím môi, với đôi mắt thâm quầng, cau mày nói: “Người mà Giang Hàn Đinh bắt tối hôm qua đã qua đời rồi, sáng sớm hôm nay anh ta đã bị cảnh sát bắt rồi, có thể sẽ bị buộc tội cẩu thả trong khi làm nhiệm vụ.”
Nếp nhăn giữa hai hàng chân mày của Hoắc Nhiên ngày càng rõ hơn.
Anh híp mắt lại, hai hàng chân mày nặng nề níu lại với nhau thêm chút nữa, nhớ đến người đàn ông đó tối hôm qua muốn chạy trốn nhưng lại bị Giang Hàn Đinh bắt lại.
Sau khi anh định thần lại, anh đặt tô cháo xuống, nhướng mày, rồi chậm rãi nói: “Em ăn trước đi, anh đi tắm rửa một chút.” Anh dừng lại một chút: “Anh có mua cho em một chiếc váy mới, ăn xong thì thay nó nhé.”
Chiếc váy mà Hoắc Nhiên mua rất vừa vặn, tuy nhiên tính thẩm mỹ thì lại rất “nam tính”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play