Tô Dư lắc đầu, còn Hoắc Nhiên thì không trả lời.
Lục Du Châu đi ra một mình, điện thoại Hoắc Nhiên bỗng dưng rung lên, anh nhìn thoáng qua điện thoại, rồi nói với Tô Dư: “Anh đi ra ngoài nghe điện thoại một chút.”
Hàng ghế dài lúc này chỉ còn mỗi Tô Dư, bầu không khí cũng trở nên vắng vẻ.
Tô Dư có hơi đói, cô với tay lấy trái cây sấy ở trên bàn. Cô ăn được một lát, lại thấy khát nước, nhìn trên bàn thấy chai rượu, tự nhủ rằng chắc nồng độ cồn cũng không cao nên liền cầm lên để uống.
Chiếc ghế được đẩy ra, Hoắc Nhiên đã quay lại, anh rũ mắt xuống, nhìn đến hộp trái cây sấy mà Tô Dư còn đang ăn dở, cô đang ăn rất từ tốn, lúc ăn cái gì hình như cô cũng đều như vậy.
Ở nơi góc tối của ánh đèn, hai má cô phồng lên, tựa như một chú sóc con ham ăn.
Hoắc Nhiên thấy vậy thì cười cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT