Quần áo trên tay vương vãi khắp nơi, Tân Tiểu Chân khẽ rên lên đau đớn.
Hoắc Kiêu đang mặc quần áo bên trong, lập tức đẩy cửa ra: "Tiểu Chân! "
Tân Tiểu Chân ngước lên, thấy Hoắc Kiêu đang sải bước ra ngoài, anh đi chân trần, quần áo còn chưa mặc chỉnh tề. Cô bắt gặp sự căng thẳng trong mắt đối phương, lộ ra nụ cười trấn an: "Tôi không sao." Thấy trong đống quần áo có thứ không nên nhìn thấy, cô sợ Hoắc Kiêu sẽ phát hiện nên liền vội vàng giải thích: "Tôi bất cẩn trượt chân mà thôi."
Nói rồi Tân Tiểu Chân định đứng dậy, nhưng cái mông đau đớn khiến cô lại ngã xuống, hình như chân cũng bị rách, thậm chí cô còn không thể đứng dậy.
"Đừng nhúc nhích!" Hoắc Kiêu trực tiếp cúi xuống ngăn cô lại, ôm lấy cô, cánh tay mạnh mẽ luồn qua eo và đầu gối, nhẹ nhàng bế cô lên. Ngoại trừ các anh trai, cô chưa bao giờ bị người khác bế như thế này, khuôn mặt Tân Tiểu Chân đỏ bừng lên, cánh tay vô thức quấn quanh cổ anh, nếu không cô sẽ ngã xuống.
Mùi hương trầm hương đặc biệt của Hoắc Kiêu len lỏi vào mũi cô, đó là một mùi hương khiến người ta thấy bình tĩnh và cảm giác đáng tin cậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT