"Không sao rồi."
Lúc được Hoắc Kiêu ôm xuống xe, thân thể Tân Tiểu Chân vẫn còn hơi run rẩy, cô biết mình không sao, cô đã được cứu, nhưng có lẽ là bởi vì lạnh, cũng có lẽ tâm lý sợ hãi nên cô không khống chế được mà run rẩy.
Hoắc Kiêu dùng một tấm chăn quấn lấy thân thể cô, ôm lấy Tân Tiểu Chân đang bị lạnh cứng vào trong ngực, trầm giọng nói trong tiếng còi báo động ồn ào: "Tiểu Chân, không sao rồi."
Tân Tiểu Chân nắm lấy quần áo của anh, nhẹ nhàng gật đầu, dùng thanh âm nho nhỏ nói cảm ơn. Ánh sáng từ mọi hướng chiếu đến thêm với cơn gió mạnh thổi từ cánh quạt trên đầu, giống như một con dao lạnh lẽo khiến cô phải nhắm mắt lại và rụt đầu vào ngực Hoắc Kiêu .
Được người đàn ông bế lên xe, ngăn cách cái lạnh đến thấu xương bên ngoài, Tân Tiểu Chân cuộn mình trong xe ấm áp, toàn bộ cơ thể cơ hồ đều bị Hoắc Kiêu ôm vào lòng. Hoắc Kiêu dùng ống hút cho cô uống một ít nước ấm, cô thuận theo uống, qua mười phút mới dần dần bình tĩnh lại.
Chiếc xe đã rời khỏi trạm thu phí và đi về phía thị trấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT