Tân Tiểu Chân giật mình, bởi vì cả người cô đều đang nằm gọn vào trong ngực Hoắc Kiêu , mà tay Hoắc Kiêu cũng vòng quanh eo cô, hai người đồng loạt ngã xuống sô pha, khoảng cách giữa bọn họ gần đến mức Tân Tiểu Chân thậm chí có thể ngửi thấy được mùi trầm hương nhàn nhạt trên người anh.
Tân Tiểu Chân rất nhạy cảm với mùi hương, vì cô đã từng học cách pha chế hương liệu, đặc biệt pha chế nước hoa cho gia đình và bạn bè, vì vậy rất nhiều mùi hương, cô có thể nhận ra ngay khi cô ngửi thấy nó.
Loại trầm hương trên người Hoắc Kiêu không xen lẫn bất kỳ tạp chất nào, không có sự phối hợp với rễ cỏ Hoắc Kiêu đậu khấu, giống như là quanh năm ở nhà châm trầm hương, hoặc có lẽ là bởi vì trên người anh đeo vòng tay trầm hương nên mới có thể có mùi như vậy.
Nhưng chỉ trong phút chốc, Tân Tiểu Chân nhanh chóng lấy lại bài thi mười bảy điểm, vội vàng nhét vào túi.
Cô thở ra một hơi, giả vờ bình tĩnh  nhìn về phía Hoắc Kiêu vẫn không nhúc nhích, biểu tình một chút biến hóa cũng không có, đem những bài thi điểm cao khác của mình bày ra, tốt xấu gì cũng muốn níu kéo một chút mặt mũi: "Hoắc tiên sinh. Anh không sao chứ?”
Hoắc Kiêu nhìn cô, trong ngực còn lưu lại cảm giác mềm mại, thân hình thiếu nữ nhỏ nhắn, một cánh tay anh vòng quanh là có thể dễ dàng ôm lấy cả người cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play