Buổi tối, La Tú Liên ở bệnh viện trông nom Tằng Tử Y, còn Tân Tiểu Chân thì đưa La Tiểu Hàn về nhà.
Theo như trong trí nhớ, Tân Tiểu Chân biết nguyên chủ bởi vì ghét cha dượng cho nên đối với em trai bị câm này cũng không quá thân thiết, so ra thì kém quan hệ như nhà họ Triệu của cô, nhưng so với quan hệ chị em trong gia đình bình thường cũng không khác nhiều.
Thật ra Tân Tiểu Chân không thích trẻ con lắm, nhưng đứa nhỏ này quá ngoan ngoãn, quá hiểu chuyện, đến mức khiến người ta đau lòng. Được cô đón về nhà, ngồi trên sô pha không dám nhúc nhích, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn lung tung, cho bé đồ ăn vặt, đồ uống, bé cũng không dám động vào.
Đôi mắt to tròn của bé dường như đang nói: " Buổi tối em ăn cơm rồi, em không ăn nữa đâu."
" Tiểu Hàn, những thứ này đều là chị mua, không phải đồ nhà người khác, em cứ ăn đi."
Tân Tiểu Chân cho cậu bé ăn chút ăn trái cây, lại dẫn đi tham quan toàn bộ căn hộ, căn hộ này nằm trên tầng cao hơn sáu mét, tầm nhìn khá rộng. Bóng đêm mờ ảo của thành phố hiện lên trước cửa sổ sát đất, khiến cho La Tiểu Hàn chưa từng đến nơi cao như vậy giật mình, lại vẫn ngơ ngác đứng trước cửa sổ, có vẻ cũng không sợ độ cao.
Hơn mười giờ tối, Triệu Thuần mới đi nhuộm tóc về, vào cửa liền nhìn thấy Tân Tiểu Chân cùng em trai cô đang ngồi trước cửa sổ sát đất thật lớn. Tân Tiểu Chân kéo rèm cửa sổ lại, cầm điện thoại cùng giấy bút, đang dạy Tiểu Hàn biết chữ, học cách đọc ngữ âm.
" Gì đây? Em trai nhỏ của cô tỉnh táo vậy sao? Muộn thế này rồi mà không buồn ngủ à? ”
Tân Tiểu Chân và La Tiểu Hàn đều quay đầu lại nhìn cậu, Triệu Thuần nhuộm lại một mái tóc ngắn màu đen thanh thoát sạch sẽ, trong tay xách một cái túi mua sắm, đang khom lưng đổi giày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT