Nghe rõ cô đang nói cái gì, Triệu Thuần thoáng chốc sửng sốt, sắc mặt cổ quái khó hiểu: "Gọi ai vậy?"
Bởi vì có hai người bệnh cần chăm sóc, hơn nửa đêm cũng không biết đi đâu tìm y tá nên Triệu Thuần cả đêm không ngủ, cũng may hắn thường xuyên thức khuya chơi game, ngồi cả đêm cũng chỉ ngáp vài cái.
Buổi sáng, Tân Tiểu Chân bị tiếng ồn ào của bệnh viện đánh thức, mu bàn tay cô còn dán băng dính, nhưng mà đã không còn truyền nước nữa.
Cô ngồi dậy, sờ sờ trán mình, có vẻ là đã hạ sốt.
Rèm cửa bỗng nhiên bị kéo ra, Tạ Uyên nằm trên giường bệnh bên cạnh, lộ ra một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ: "Tiểu Chân, chào buổi sáng!"
"Tạ Uyên?" Cô lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn: "Sao cậu lại ở đây?"
"Cậu quên à? Tối hôm qua cậu đến bệnh viện truyền nước một mình, cậu bị sốt, bọn tôi chăm sóc cậu cả đêm..."
"Cái gì mà “bọn tôi”? Là ông đây một mình chăm sóc hai người các ngươi có biết không?"
Triệu Thuần đem đồ ăn sáng ném xuống đầu giường, nhìn lướt qua Tân Tiểu Chân: "Cô, mau ngồi dậy ăn sáng."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT