“Đáng tiếc, lúc ấy không biết, không thể giúp được gì.” Hướng Đông Dương thở dài, “Cả hai đứa vẫn là trẻ con, hồi đó nếu Ôn Noãn chịu nói ra, thế nào đi nữa cũng phải giúp hai đứa nó, nói không chừng giữ được đứa bé ấy.” Anh lại thở dài, “Bây giờ nói gì cũng muộn cả rồi.”
Lời Dương Lưu Thư đã đến bên miệng, vì câu cuối cùng này lại nuốt xuống.
Cho đến bây giờ cô vẫn chưa thực sự làm hòa với mẹ Hướng.
Do cô tự bất cẩn ngã là thật, cô cũng tin mẹ Hướng không nói dối, quả thực rất khó giữ được.
Điều cô hận đó là, mẹ Hướng hoàn toàn không cho đứa bé cơ hội giãy giụa, cũng không cho cô cơ hội để cố gắng hết sức vì đứa con đầu lòng của mình.
Nhưng hiện tại, thực sự nói gì cũng đã muộn rồi.
Chỉ là con của Hướng Đồ Nam thôi, cũng đã khiến Hướng Đông Dương hối hận như vậy, nếu mà anh biết……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT