Như Dương Lưu Thư đã dự đoán, Hướng Đông Dương quả nhiên ngây người ra.
Sau ngạc nhiên ngắn ngủi, trong mắt anh dần dần có vui mừng cùng không dám tin, cuối cùng lại khôi phục sự bình tĩnh thường thấy nhất của anh.
“Sao lại mặc thế này?”
Trong giọng nói mang theo ý cười, ánh mắt đảo qua váy ngủ của cô, ngừng vài giây, mỉm cười, rồi chuyển lên trên khuôn mặt của cô, “Làm sao tìm được cái này?”
Quần áo của cô quá nhiều, nhất là sau khi rời trường học, vì yêu cầu nghề nghiệp, quần áo thay mới rất nhanh, vì vậy năm nào cũng cần đóng gói quyên ra ngoài hoặc thanh lý một số lớn.
Cô thỉnh thoảng nghĩ tới hình như chưa từng trông thấy chiếc váy ngủ này -- có thể xác nhận chưa không bỏ đi, nhưng mà không thể tìm thấy nữa.
Có một lần giả vờ vô tình hỏi anh, Hướng Đông Dương đáp rất qua loa, chỉ nói là anh cất đi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT