Trong Vườn Trăn, mỗi ngày Lộc Bảo đều cố gắng học tập, không chỉ học tập kiến thức từ Đỗ Hành mà bé còn thường xuyên tìm những tư liệu trong sách báo nhà họ Phương, bây giờ ngoài thời gian nói chuyện với mẹ Phương cho bà đỡ buồn thì bé luôn cắm cúi học tập.Cũng vì Lộc Bảo nên cơ thể của mẹ Phương đã khôi phục một ít, giờ bà đang ở trong nhà tĩnh dưỡng.
Con gái mà mình ngày đêm nhớ mong cuối cùng đã về, lại còn vô cùng hiểu chuyện, ngày nào cũng đến nói chuyện cho bà đỡ buồn, vì thế tâm trạng của Trần Trúc Như cũng ngày một tốt lên, cuối cùng cơ thể cũng khá hơn.Tiến độ học tập của Lộc Bảo thần tốc, mới có hai ngày mà Lộc Bảo đã học xong lý luận kiến thức châm cứu, bé đang luyện tập trên mô hình nhiều lần, hiện tại đã chênh lệch so với thực tế.Tuy nhiên sử dụng quỷ thủ để châm cứu yêu cầu phải có những kim châm đặc biệt, vì vậy cần phải điều chỉnh, điều này chỉ có thể tìm người giúp đỡ mà thôi.Phương Xuyên Bách tò mò nhìn Lộc Bảo tìm đến anh, biết Lộc Bảo tìm anh là vì có việc.
Thế nhưng Lộc Bảo lại hàn huyên nói chuyện với anh nửa ngày trời, mãi không đi vào trọng điểm, Phương Xuyên Bách cũng không thúc giục, tiếp tục phối hợp với bé.Cuối cùng Lộc Bảo đành phải mở miệng: "À… Anh Cả ơi, em muốn trị bệnh cho mẹ, cần anh phối hợp cùng!"Phương Xuyên Bách cũng chỉ nghĩ là trẻ con nói linh tinh nên không để ý, dù sao thì kể từ khi Lộc Bảo thấy mẹ thì cứ liên tục nói rằng muốn chữa bệnh cho mẹ: "Lộc Bảo muốn anh Cả phối hợp như thế nào?"Anh Cả đồng ý phối hợp với em, anh không lừa em đấy chứ?" Lộc Bảo không yên tâm hỏi lại lần nữa.Phương Xuyên Bách cưng chiều xoa đầu Lộc Bảo: "Không lừa em!" Lộc Bảo đáng yêu như vậy, sao có thể lừa được chứ?Lộc Bảo vươn tay ra móc tay, không được phép đổi ý, ai đổi người đó làm chó con! Một lớn một nhỏ thoả thuận xong xuôi, Phương Xuyên Bách mới lên tiếng: "Em nói đi, muốn anh Cả phối hợp với em như thế nào?"Lộc Bảo nở một nụ cười xán lạn như ánh nắng với Phương Xuyên Bách, sau đó đưa bản vẽ: "Trước hết anh cả giúp em tìm người đặt làm một bộ kim châm theo yêu cầu với ạ.""Trước hết?"Phương Xuyên Bách nghe hiểu trọng điểm, anh nhìn bản thiết kế kim châm, bộ kim châm này mỏng hơn kim châm thông thường rất nhiều, đồng nghĩa thời gian làm ra nó cũng lâu hơn bình thường.
Kim châm mỏng mảnh như thế rất dễ bẻ gãy, phải cần kỹ năng rất cao mới có thể chế tác ra được, mà người dùng kim châm cũng cần phải có kỹ thuật rất cao siêu.Phương Xuyên Bách không khỏi nhíu mày: "Lộc Bảo, em lấy bản thiết kế này ở đâu ra?""Đó là em vẽ đấy!""Em… Vẽ…?"Đúng vậy, đó là sư phụ dạy em vẽ!"Lại là vị sư phụ mà bọn họ không nhìn thấy đó, cả nhà đã nghe Lộc Bảo nhắc đến người sư phụ này nhiều lần lắm rồi, có sư thầy nói rằng vị sư phụ này là một linh hồn nhưng ở bên cạnh Lộc Bảo không có ác ý, vì vậy giữ lại bên người cũng không có vấn đề gì! Người nhà họ Phương cũng yên tâm hơn."Lộc Bảo còn cần anh Cả chuẩn bị thêm cái gì nữa?""Vâng ạ, còn nữa, có bốn loại thuốc, hoa hồng núi cao, Huyết đằng* trăm năm, Linh chi ngàn năm và Tuyết Liên ngàn năm, sư phụ nói rằng những vị thuốc này hơi khó tìm, tuy nhiên em tin rằng anh Cả có thể tìm được!"*Huyết đằng hay còn gọi là Đại huyết đằng, Hồng đằng,...!thuộc họ Huyết đằng (Sargentodoxa Ceae) có danh pháp khoa học là Sargentodoxa cuneata (Oliv.) Rehd.
et Wiis..
Trong y học, Huyết đằng dùng chữa đau bụng, đau bụng kinh, phong thấp, đầu váng.
Ngoài ra, vỏ cây còn được dùng làm thuốc bổ huyết, điều kinh, huyết hư.Phương Xuyên Bách càng nghe càng cảm thấy chấn động, thế này mà còn bảo “hơi khó tìm” thôi á? Những thứ này vốn không thể nào tìm được thì có!!! Đã vậy giọng điệu còn như đang thao túng tâm lý anh nữa chứ, thật sự là quá khó khăn! Anh cảm thấy mình bị Lộc Bảo lừa rồi!ლ(꒪д꒪)ლTuy nhiên để cứu chữa cho mẹ Phương, dù khó đến mấy Phương Xuyên Bách cũng sẽ thử, cho dù cuối cùng có gặp thất bại đi chăng nữa!Suy nghĩ xong, Phương Xuyên Bách thăm dò hỏi Lộc Bảo: "Tiểu Lộc Bảo, anh có thể gặp sư phụ của em được không?"Anh muốn hiểu cho rõ, dù sao người có thể nghĩ ra bản thiết kế kim châm như thế này, còn muốn chuẩn bị cả những vị thuốc siêu siêu siêu hiếm, anh cảm giác sư phụ của Lộc Bảo không phải một người đơn giản, à không, là quỷ mới đúng!"Sư phụ nói rằng mọi người không nhìn thấy thầy ấy được đâu ạ!" Lộc Bảo không tò mò tại sao Phương Xuyên Bách muốn gặp sư phụ của bé, bé chỉ trần thuật lại sự thật thôi!.