Tề Đẳng Nhàn lần nữa đáp lại: “Gì cơ? Tôi đang định nói là tôi không chữa trị được nhưng tôi biết người có khả năng chữa trị được mà! Thế thì thôi, tôi lại không nói nữa vậy.”  

 

Tần Đường Ngọc thiếu chút nữa thì chết bất đắc kỳ tử, trực tiếp phi thăng thành tiên ngay tại chỗ.  

 

Văn Tư Thuận đứng ở một bên cũng dở khóc dở cười, có thể đừng nói ra những lời kích thích người khác như vậy được không, nói lưng chừng để đùa giỡn người khác thì vui lắm đấy à?  

 

Có điều hai người bọn họ cũng phải giật mình sợ hãi vì mạch não kỳ lạ của Tề Đẳng Nhàn, cả hai chỉ sợ tiếp theo hắn sẽ nói ra những câu như kiểu hiện tại tôi đang không liên lạc được với người đó hoặc có lẽ người đó bây giờ đã nằm sâu dưới ba tấc đất rồi, vân vân.  

 

“Khụ… Người mà cậu nhắc tới còn sống phải không? Hơn nữa, anh có thể liên lạc được với người đó phải không?” Tần Đường Ngọc không nhịn được mà cẩn thận hỏi.  

 

Tề Đẳng Nhàn bèn lấy điện thoại di động ra rồi đáp: “Cô cứ yên tâm đi, tôi là một con người đáng tin cậy mà, người này chỉ cần tôi gọi một cú điện thoại là sẽ có mặt ngay lập tức.”  

 

Hai người kia không hẹn mà cùng than thở trong lòng: “Anh/cậu thì đáng tin cậy cái con mẹ gì không biết nữa, nếu anh/cậu mà đáng tin cậy thì đến cả lợn cũng biết trèo cây!”  

 

Vào lúc này Văn phu nhân cũng thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, xem ra mình vẫn còn có thể cứu được nhỉ?  

 

Đương nhiên không một ai sợ mình sống trên đời quá lâu, Văn phu nhân cũng là như vậy.  

 

Thượng Tuyền Tinh Vũ ngạc nhiên nói: “Ồ? Hóa ra cậu lại có quen biết với một người có đủ khả năng để hóa giải thuật pháp âm dương trên cơ thể Văn phu nhân sao? Vậy thì tôi đây cũng có chút tò mò muốn gặp mặt người đó.”  

 

Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Chỉ sợ khi người đó đến đây thì anh sẽ sợ hãi tới mức lăn đùng ra chết mất!”  

 

Thượng Tuyền Tinh Vũ cười nhạt, tỏ ra khinh thường.  

 

Những người ở bên phía Nhật Bản cũng nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn như đang nhìn một tên ngu ngốc, tất cả bọn họ đều nghĩ cái tên này trông chẳng khác gì một con tôm con tép bé nhỏ đang nhảy lách chách trước mặt bọn họ rồi ba hoa khoác lác vậy.  

 

Tề Đẳng Nhàn còn dám nói người mà hắn gọi tới sẽ khiến Thượng Tuyền Tinh Vũ kinh ngạc đến mức lăn đùng ra chết sao?  

 

Thượng Tuyền Tinh Vũ chính là đại đệ tử của môn phái Nham Toái Lưu thế hệ hiện tại đấy, anh ta không chỉ là người nổi tiếng nhất trong số bọn họ mà còn là người có công phu đứng đầu!  

 

“A lô, Nhị đương gia đấy à, cậu lại có chuyện gì thế? Cậu có thể để cho chúng tôi rảnh rỗi một chút được hay không vậy…” Người nhận điện thoại chính là Dạ Ma, anh ta vừa mở miệng đã liên tục cằn nhằn rồi bắt đầu kể khổ.  

 

“Hôm nay cái tên Đồ Phu dẫn chúng tôi đi ngắm chân dài… À không phải, dẫn chúng tôi đi xem triển lãm xe ô tô, tất cả chúng tôi đều đang rất vui vẻ đấy.”  

 

“Người trên giang hồ cũng không thể chỉ suốt ngày chém chém giết giết được phải không? Chúng ta cũng được quyền nhìn ngắm con gái đi giày cao gót, mặc tất da đen, có cặp đùi bóng bẩy xinh đẹp chứ nhỉ?”  

 

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà đen cả mặt, nạt anh ta: “Nói những lời vô dụng đó với tôi làm gì, bảo Oán Quỷ nghe máy nhanh lên, còn dài dòng lắm chuyện nữa là ông đây giết anh luôn đấy!”  

 

Bây giờ thì Tề Đẳng Nhàn lại chê Dạ Ma lảm nhảm dài dòng quá lâu, có vẻ hắn đã hoàn toàn quên mất bộ dạng trở mặt thoăn thoắt một trăm tám mươi độ của bản thân ban nãy lại càng có khả năng khiến người ta tức giận hơn thì phải.  

 

Dạ Ma bĩu môi, nói với Oán Quỷ: “Cậu ta tìm anh kìa.”  

 

“A di đà phật… Nếu có thể song tu với một nữ thí chủ chân dài tới nách thì nhất định là bần tăng sẽ có thể nhanh chóng chạm tới cõi tây thiên cực lạc rồi…” Lúc này Oán Quỷ đang nhìn chằm chằm một cặp chân dài đong đưa trước mắt, có vẻ vô cùng say sưa.  

Xem ra bất kể là đàn ông thuộc loại người nào thì bọn họ cũng không thể thoát khỏi những thứ như thế này được…  

 

 

Dạ Ma đập một cái vào phía sau lưng của Oán Quỷ, mắng to: “Nhị đương gia tìm anh kìa!”  

 

 

Đến lúc này Oán Quỷ mới định thần lại, anh ta vội vàng nhận lấy điện thoại di động rồi bắt máy: “Nhị đương gia đấy phải không, cậu tìm tôi à?”  

 

 

“Tôi nghe nói anh rất tinh thông thuật pháp âm dương, ở chỗ tôi bây giờ đang có người trúng thuật pháp âm dương, anh tới đây giúp tôi tìm hiểu một chút xem nào, có bận gì không thế?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

 

“Tôi đang ngắm chân mà…” Oán Quỷ trả lời bằng giọng điệu có chút u oán.  

 

 

“Hay là tôi chặt chân anh xuống rồi trưng bày trước mặt anh để anh nhìn ngắm chúng mỗi ngày xem sao nhé?” Tề Đẳng Nhàn hỏi, có vẻ ngoài cười nhưng trong lại không cười.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play