Sau khi Dương Diệc Nhạc đưa ra một cái tên, người kinh ngạc nhất không ai khác chính là Trương giáo chủ, ông nói: “Ai cơ? Đường Toa Toa? Dương Diệc Nhạc, em nhớ không nhầm đấy chứ?”
Dương Diệc Nhạc gật đầu rồi nói: “Vâng, em sẽ không nhớ nhầm đâu ạ, thầy Trương, em nhớ rất rõ, lúc đó em đang rất sợ hãi, không dám bước ra ngoài, cứ ngồi tại chỗ khóc… sau đó Đường Toa Toa liền xuất hiện, hỏi em ‘Có chuyện gì sao?’, em không muốn khiến cậu ấy lo lắng liền bảo không có gì. Sau đó cậu ấy liền giúp em gọi điện thoại, ngồi cùng em cho tới lúc em em đến đón em về thì chúng em mới tách ra…”
Trương giáo chủ thắc mắc: “Nếu là vậy, em ấy cũng biết nghĩ cho em lắm, chuyện này chắc chắn không xuất hiện hiểu nhầm gì tại chỗ đó chứ?”
Doãn Triệt cười khẩy một tiếng.
Trương giáo chủ nghe thấy cậu cười, hỏi: “Doãn Triệt, em có chuyện gì muốn nói sao?”
“Đúng ạ.” Doãn Triệt nhìn thẳng, hơi ngẩng đầu lên rồi nói: “Tưởng Nghiêu.”
Giọng của cậu hơi trầm xuống, tiếng gọi này có phần khí thế, lấn áp tất cả những người đang có mặt ở đấy, những người lớn khác cũng bắt đầu nhìn sang, muốn lắng nghe những lời phía sau.
“Những lời hôm đó cậu kể với tôi, thuật lại cho thầy Trương nghe lại lần nữa đi.”
Tưởng Nghiêu nói: “Mỗi ngày tôi và cậu nói ít nhiều cũng hơn 800 câu, cậu đây là đang nhắc đến câu nào thế?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT