Vào thời gian nghỉ trưa ngày hôm sau, trong phòng học của lớp một vẫn náo nhiệt như thường ngày.
“... Nói thì chậm nhưng chuyện lại xảy ra rất nhanh, Diệc Nhạc thấy tình hình không ổn, hét lớn một tiếng: “Không cho phép động vào cậu ấy!”, sau đó cậu ấy nhấc cây đèn pin tự vệ lên, nhắm thẳng vào đầu mà đánh xuống, quyết cùng với tên lưu manh đó đồng quy vô tận...” Chương Khả nói đến mức kích động lòng người, nước miếng bắn tứ tung.
Trần Oánh Oánh ghét bỏ lùi về sau, lấy tay lau mặt rồi nói: “Thật không đó? Diệc Nhạc, nhìn không ra nha, bỗng nhiên cậu dũng cảm vậy ư.”
Dương Diệc Nhạc ngượng ngùng đỏ mặt, cậu ấy nói: “Không, không có, Chương Khả nói quá lên thôi, lúc đó tôi nghĩ là Doãn Triệt gặp nguy hiểm, nhất thời máu dồn lên não nên đã xông lên, thật ra bây giờ nghĩ lại, Doãn Triệt lợi hại như vậy, cậu ấy còn cần tôi giúp cái gì chứ, còn làm loạn gây thêm phiền phức cho mọi người nữa...”
Chương Khả khua tay, nói: “Không sao mà! Tôi còn mong cậu chích điện hắn nhiều thêm nữa đó, giật đến mức hắn cả đời này cũng không lên được nữa, nếu không lại hời cho cái tên khốn đó rồi.”
Trần Oánh Oánh nói: “Tôi ủng hộ hai tay nha.”
“Không được đâu...Tưởng Nghiêu nói, giật điện quá lâu sẽ gây ra án mạng đó...”
“Cậu ấy lừa cậu đó, một cây đèn pin tự vệ, làm gì có nguy hiểm như vậy.” Chương Khả nói: “Nhưng mà Tưởng Nghiêu làm việc quả thật rất chu toàn, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài của một người được...”
Ba người không hẹn mà cùng nhìn về hướng phòng học cuối cùng——

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play